Gót Xanh Bờ Ruộng
1.
vẫn bờ ruộng thanh xuân xưa
bất ngờ đổi khác bởi vừa thơm chân
bước người thơ bén hương nồng
thấm xanh ngọn cỏ trổ bông đất tình
thục nữ khua gót giày xinh
không gian tiếp đón hồn tinh khôi quàng
gió bay bất chợt lệch hàng
vóc hoa mây động bàng hoàng trời xa
giữa ngày mà có sao sa
có tôi đơm nụ tình hoa chân thành
cảm ơn sóng lúa reo quanh
người đi chao vạt nắng hanh ngập ngừng
2.
nhớ ngày vừa lạc tuổi thơ
tôi từng xách guốc hầu đào hoa đi
thương hai mắt cá cách gì
lem luốt bùn bám xuân thì run run
ngượng ngùng vén cánh chân hương
thịt da trinh nữ nghê thường trổ thơ
đồng xanh cỏ lúa ngu ngơ
tôi linh hiển nhập ước mơ tuyệt vời
lâu năm tưởng quên lững rồi
hôm nay chợt gặp bóng trời mây xưa
ngà ngà hương lúa đong đưa
thấy ai đó giống người chưa yêu mình
nụ cười lấp lánh thủy tinh
18.02.2016
Thắp
nhang tàn khói lẫn về đâu ?
thắp vô ngôn niệm nguyện cầu thành tâm
an lành hương sắc thơm thân
ấm hơi Trời Phật ngát dòng thánh thi
mạng kiếp duyện nghiệp chi chi
tâm nhân gieo tỉa từ bi mỗi giờ
kinh niệm không tiếng nam mô
không vịn chuông mõ tan vào mênh mông
Trời Phật vô ảnh cõi không
hiển linh ẩn hiện theo dòng khói lan
bao la độ lượng cưu mang
hồn lành giàu đức tin an tâm thiền
lời kinh ý kệ vô biên
không rộng bằng nỗi niềm riêng tấm lòng
trang nghiêm thắp tình đầu năm
sắc diện thần thái như trầm hương bay
nhẹ nhàng tĩnh lặng vơi đầy
những ưu tư nặng tháng ngày vụt tan
đã diễn nhiều vai nhân gian
minh tinh phút chốc mơ màng băn khoăn ?
nhân vật, tâm linh đã oằn
vai đời trăn trở trắng đen vui buồn
điện ảnh thế giới yêu thương
sinh động ảo tưởng sắc hương chân tình
thắp tâm vọng đến thần linh
cũng là dịp để nghe mình lâng lâng
một kiểu làm thơ không cần
hiện hữu ngôn tự thuận vần xuôi câu
tình trong tim trí trong đầu
hồn thơ bát ngát quanh châu thân đời
tự dưng tôi chợt bồi hồi
ngấm tinh khiết chỗ đứng người trang nghiêm
tâm hương tan loãng hồn nhiên
sao tôi như thấy nỗi niềm bài thơ
gắng đọc chơi, thật bất ngờ
khói bay cuốn mất dật dờ ba hoa
rụng hồn vào cõi ta-bà
20-02-2016
Tĩnh Vật
có chuông, còn mõ - thiếu đôi ?
Phật nằm thư thái khuất môi vĩnh hằng
bạch đào thêm sáng ánh đèn
khói trà tan những vết hằn ưu tư
cổ đeo chuỗi hạt hiền từ
như người vàng áo thi thư ấm tình
mươi cuốn sách đứng lặng thinh
trống đồng, họa phẩm hữu hình vô âm
tất cả thỏa hiệp đồng lòng
cùng người hóa tĩnh vật nằm bình yên
bàn tay bấm ảnh có duyên
biết giữ lại phút tâm thiền sớm mai
vượt qua nhiều chặng bi ai
an nhàn bù trả đêm dài mê chuông
sao như còn phảng phất buồn ?
mơ hồn núi Ngự sông Hương ngàn trùng
tĩnh vật hẳn biết hình dung
biết ưu tư biết nhớ nhung mơ màng
người xem ảnh chợt ngỡ ngàng
thấy mình từ động chuyển sang tĩnh rồi
25.02.2016