LUÂN HOÁN
Trong Khói Hương
vế ba như ghế sa lông
lưng ba như tấm nệm bông, nhớ hoài
lưng ba như tấm nệm bông, nhớ hoài
năm ba thọ tám-bốn
con ba-tám tuổi rồi
quá “tam thập nhi lập”
vẫn hời hợt ham chơi
con ba-tám tuổi rồi
quá “tam thập nhi lập”
vẫn hời hợt ham chơi
ba rành tánh con quá
lâu lâu lại mỉm cười:
lo mà giữ sức khỏe
có sức mới thảnh thơi
lâu lâu lại mỉm cười:
lo mà giữ sức khỏe
có sức mới thảnh thơi
điệp khúc chỉ có vậy
nhắc đi nhắc lại hoài
nhiều lần con phát bực
may không dám nhún vai
nhắc đi nhắc lại hoài
nhiều lần con phát bực
may không dám nhún vai
dĩ nhiên có vài lúc
chợt cáu bẩn cằn nhằn
và bỏ đi tức khắc
với dáng vẻ vùng vằng
chợt cáu bẩn cằn nhằn
và bỏ đi tức khắc
với dáng vẻ vùng vằng
loanh quanh trong nắng gió
áy náy buồn nặng lòng
vội vã về lén ngó
ba nhìn cười cảm thong
áy náy buồn nặng lòng
vội vã về lén ngó
ba nhìn cười cảm thong
thương ba, vụng bày tỏ
cứ tin mình lớn khôn
thương con, giữ quan niệm
thằng bé còn quá non
cứ tin mình lớn khôn
thương con, giữ quan niệm
thằng bé còn quá non
hôm nay ngày tưởng nhớ
đã ba-mươi-sáu năm
thiếu giọng ba nhắc nhở
lời xưa vẫn trong lòng
đã ba-mươi-sáu năm
thiếu giọng ba nhắc nhở
lời xưa vẫn trong lòng
chẳng đợi đến ngày giỗ
con vẫn thường thắp hương
và tên gọi ba má
con vẫn được nghe luôn
con vẫn thường thắp hương
và tên gọi ba má
con vẫn được nghe luôn
một-trăm-hai-mươi tuổi
ba vẫn đang sống còn
ấm áp tình gia tộc
trong tất cả cháu con
ba vẫn đang sống còn
ấm áp tình gia tộc
trong tất cả cháu con
gởi ba một ngọn khói
hiu hắt từ quê người
hương thơm hâm vừa đủ
nỗi thương nhớ ngậm ngùi
hiu hắt từ quê người
hương thơm hâm vừa đủ
nỗi thương nhớ ngậm ngùi
đa tạ dòng khói loãng
tôi thấy rõ cha tôi
tôi thấy cả tôi nữa
đang ở trên lưng người
tôi thấy rõ cha tôi
tôi thấy cả tôi nữa
đang ở trên lưng người
Linh Tinh Kỷ Vật
nghèo trần thân vẫn vui đời lây lất
cùng những đồ chơi lỉnh kỉnh đáng gì
bạn triệu phú tồn kho toàn báu vật
lưng trần ta há chẳng cõng vật chi
một hòn bi được viên từ đất sét
một bàn cờ vẽ trên ván nhám thô
ngửa nắp ken viết nhét vào Sĩ, Mã...
Tốt sang sông Tượng, Tướng khó thờ ơ
lượm hột xoài ai quăng trên đường đất
tiện làm cối xay luồn chỉ kéo chơi
cái chong chóng làm bằng bìa vở cũ
cũng một thời gió quay tít bên trời
bắt con kiến thả bơi trên dòng nước
bứt cỏ làm cầu nhìn nó leo lên
để tập bơi cho chuồn chuồn cắn rún
đạp mẻ chai đắp đất bột, hết liền !
kỷ vật tôi không chỉ là hiện vật
mà còn là những sinh động thân thương
tôi sẽ chọn mỗi ngày ra một món
để nâng niu hồi tưởng thuở thiên đường
tôi tin chắc bạn cùng tôi sống lại
một vài giây cho từng vật trưng ra
dù bạn có là trời tôi là vực
cũng không hề khác biệt cái tuổi hoa
bạn đá bóng bằng trái banh tennis
tôi chơi bằng quả bưởi, nhúm rơm khô
cũng lắt léo dắt loanh quanh và sút
cũng trầy chân sứt móng khác chi nào
kỷ vật cũ vẫn ngủ yên bạn ạ
dù đời ta dài ngắn có khác nhau
tôi xấp xỉ đã gần lên bảy chục
kỷ vật trở thành viên thuốc giảm đau
một cuốn sách, một lá thư, một mẩu tượng
một con chim, một con cá, một cành hoa
một nụ hôn hay tát tai rát má
vẫn thở cùng tôi tha thiết đậm đà
bạn chớ trách tôi khoe khoang quá đáng
mượn của người để phong phú của riêng
không đâu bạn, ba hoa thì có thể
nhưng cầm nhầm không có đất bén duyên
cũng nói trước, hoàn toàn không sắp xếp
theo thời gian xuất hiện những đồ chơi
từng cuộc vui cũng tùy nghi trí nhớ
để đứng đi trong chữ nghĩa theo đời
sẽ cố gắng trưng ra nhiều hình ảnh
của tháng năm qua một cách hao hao
điều cần thiết giữ cái hồn trăn trở
cười nói hồn nhiên giống hệt thuở nào
thân mời bạn hãy cùng tôi tham dự
những trò chơi đã làm lớn con người
củ khoai nướng cho ra mùi khói khét
bịt mũi ngậm nghe hương vị ngọt bùi
nhân tiện đây, cảm ơn từng kỷ vật
cây mandoline, cây sáo trúc, guitar,
cái mũ cũ, đôi dép mòn, gọng ná,
dây nịt quần, tượng ngọc, chiếc mouchoir...
nhiều vô số, sẽ vịn vào tất cả
để hồi xuân bên mép mé tử sinh
rất thân thiết không gì vớ vẩn cả
và đương nhiên không lẩm cẩm hợm mình