Hai Bờ Vực Thẳm
Mùa Đã Vào Thu
Tháng năm bước đời dong ruỗi
Hay đâu mùa đã sang thu
Trông về phương mây trắng nổi,
Một chiều hoang tái tâm tư.
Êm êm theo từng bước nhỏ
Tóc mây trắng điểm bao giờ!
Ta nghe nỗi niềm dâu bể,
Giọt buồn rụng xuống cung tơ.
Ta nhớ ngày xưa, ngày xưa
Tao nôi từ thuở giao mùa.
Cánh cò bay vào năm tháng
Ca dao còn nghe sớm trưa.
Tháng năm đời còn xuôi ngược.
Mẹ vẫn cho con mùa xuân
Tháng năm con còn đếm bước
Bây giờ bóng mẹ phù vân.
Hạt muối còn hương vị biển
Hạt gạo còn thơm hương đồng.
Bóng mẹ khói sương từ độ...
Nước nguồn, cây cội...mênh mông.
Ngàn xưa tiếng chuông thiên cổ
Vẫn còn vọng bến trầm luân.
Ngàn sau bóng người Mục Tử,
Vẫn còn dâng bát cơm hương.
Chao ôi, thu đã sang rồi!
Gió chiều hiu hắt vàng rơi bóng chiều.
Chạnh niềm trên bến cô liêu,
Mây Tần trắng nẻo lòng hiu hắt lòng