MẶC PHƯƠNG TỬ 


Rồng Vẫn Bay Lên
 
Tôi sinh ra từ miền đất Phương Nam
Thẳng cánh cò bay một thời mở cõi.
Ngàn mây vân du
Ngàn mây vẻ lối,
Sông nước muôn trùng, bát ngát bóng chiều lam.
Cảm thức quanh tôi
Đất trời thân thiết
Tim máu ông cha từ thuở xa xăm.
 
Tôi lớn lên
Theo từng trang sử nước
Biết trong tôi có dòng máu Tiên-Rồng
Phế tích thời gian,
Nhưng vẫn là mộng ước
Từ Cổ Loa Thành, tiếp đến Thăng Long.
 
Sử truyền
Nơi ấy ngàn năm trước
Vua nằm mộng, thấy rồng bay lên
Khí thiêng tụ lại nên hồn nước,
Thành cũng từ đây đặt lấy tên.
 
Triều Lý,
Rồng xưa
Bay lên từ đất Bắc
Ngót ngàn năm tươi mát quê hương.
Trời xứ sở giờ đây không bóng giặc.
Muôn dân lành còn lại chuyện yêu thương.
 
Thời đại Việt Nam
Rồng vẫn bay lên... khắp mọi miền Tổ quốc
Trang sử Việt, vẫn sáng ngời Tộc Việt,
Mây nước thanh bình
Xanh điệp khúc quê hương.

 

  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử