MẶC PHƯƠNG TỬ


Chùm Thơ
Tự Tình Cát Bụi

 
HẠT BỤI
 
Ngàn năm bên lối nhỏ
Trút niềm đau muộn phiền.
Ngàn năm mang hơi thở
Dìu vợi trời tam thiên.
 
HẠT PHÙ SA
 
Đổ xuôi miền du mộng
Cho sắc màu cỏ hoa.
Muôn bến đời gió lộng
Bồi bãi khắp trời xa.
 
CHỢT XA KHƠI
 
Chợt theo về mộng thực
Cát bụi lầm cuộc chơi.
Thoáng nhìn qua bóng nước,
Thoáng - cõi Phật đây rồi.!
 
NHỮNG ĐƯỜNG CHỔI
 
Gom lại từng hạt bụi
Hạt bụi đời mỏng manh.
Bụi lòng, ta vẫn quét
Giữa muôn trùng tử sanh.
 
TUỒNG ĐỜI
 
Cảnh đời bao sắc màu
Mắt sầu oen gió bụi.
Tuồng đời hương chiêm bao
Ngược xuôi đường dong ruỗi.
 
CHẠNG VẠNG
 
Đầu non mây tụ tán
Lưng trời mây thong dong.
Tỉnh say, đời chạng vạng
Mắt xanh nhìn bụi hồng.
 
LAO XAO
 
Đường lao xao gió bụi
Mắt lao xao phương hồng.
Trời lao xao mây nổi,
Người lao xao dặm lòng.
 
CUỐN LỐC
 
Cơn gió nào cuốn lốc
Thổi mù bụi trùng khơi.
Ý niệm nào cuốn lốc
Chao nghiêng sóng bước đời.
 
HỌP TAN
 
Người họp tan buổi chợ
Đời như chuyện nước mây.
Tháng ngày cho tạm bợ
Còn gì ta xưa nay ?
 
DẶM CŨ
 
Lối sương mòn cuộc lữ
Gió bụi áo sờn vai.
Ta mòn qua dăjm cũ,
Cuối nẽo trời - Như Lai.

Mùa Thu
Hương Lúa Và Thơ

 
Cánh cò trắng
Điểm đồng xanh
Hiu Hiu cơn gió, mong manh nắng vàng
Chiều xa, xóm nhỏ, thu tàn
Mây về dệt mộng trên ngàn khói sương.
 
"Thu không"
Nào thuở quê hương
Cảnh thanh bình
Những chiều buông cuối ngày.
Hữu cơ từng nắm trong tay
Em trung rải
Hạt ngọc đầy ruộng xa.
 
Mai sau
Cây lúa nên hoa
Đồng thơm hương lúa, quê nhà thêm hương.
Còn tôi
Đời vẫn tha phương
Ươm bao ý sống tìnhy trường vào thơ.
 
Lòng trang trải
Bước sông hồ
Vui buồn mấy cuộc tung hô thăng trầm.
Như cây lúa vẫn âm thầm
Toả hương từ thuở ngàn năm quê mình.
 
Như tình thơ
Vẫn tồn sinh
Tiếp cho tim máu dụm dành cuộc chơi.
Em mang hương lúa vào đời,
Tôi gom ý sống cho lời thơ xanh.
Ngàn thu
Cát bụi du hành
Góp hương cho cuộc phù sinh muôn trùng.

  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử