MẶC PHƯƠNG TỬ


XUÂN
 
Vân y nguyên
Ta với người,
Mùa xuân vẫn sáng nụ cười cỏ hoa.
Vẫn y nguyên
Người với ta,
Long đong hạt bụi vẫn là mùa xuân.!
 
TIN XUÂN
 
Có khác gì đâu
Trên những cánh hoa,
Khi giữa ngày thường hoa vẫn nở.
Đâu đợi mùa xuân
Trời hoa hội ngộ !
 
Mỗi ngày đến cùng hoa
Vụt thoáng con Ong
Vẽ ngàn hương lộ,
Báo tin Xuân về mọi phía trời xa...
 
CỎ CŨNG CHO HOA
 
Thời gian
Phủ bạc lên vai áo
Lớp sương đời
Và những lớp bụi đường xa.
Ta đâu đợi mùa xuân
Về trên sắc màu chiếc lá,
Khi đến tiết rồi,
Cỏ cũng cho hoa.!
 
XUÂN CỦA MÙA XUÂN
  
Mỗi ngày
Những con đường trong thành phố,
Nặng nề
Chuyên chở bao nhiêu trọng tải xe, người
Những tiếng ồn, và khói bụi không vơi.
 
Tháng năm
Những lo toan đối mặt cuộc đời
Đấu tranh, từ chối
Chấp nhận, buồn vui.
Vẫn chở chuyên  theo suốt kiếp người.
 
Sức nén thời gian gian
Bật lên tâm hồn ý chí
Có chết đâu, và chẳng mất chi đâu !
 
Hoang tàn tiêu sơ
Giữa ngàn sỏi đá
Cỏ vẫn cho màu xanh
Hoa vẫn cho mùi hương lạ.
 
Năng lực tâm hồn
Vẫn mãi phát sinh.
Những cọ xát qua ngàn vòng xoay ý thức,
Sự thoát ra
Là thực tại an bình,
Là Tình Xuân của những mùa Xuân.!
 
                                                

  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử