MẶC PHƯƠNG TỬ

                                                                                                            
 Thơ viết trước và sau năm 1975

Chiếc Đò Quê Hương
 
Người đi qua
Kẻ lại về
Con đò chở nặng tình quê sớm chiều
Ngược xuôi
Xuôi ngược bao nhiêu
Hỏi lòng khách,
Có ít nhiều nhớ thương?
 
Khi nắng sớm
Lúc chiều sương
Giữa dòng trong đục
Đò nương mái chèo!
    Bến Tre              
  
Cảm Ơn Đời
 
Nhân loại yêu nhau
Cũng vì màu xanh trái đất
Không tình yêu
Trái đất phải đơn côi.
 
Ta lớn lên
Từ tấm lòng của đất
Đất nở cho hoa
Ta phải biết cám ơn đời.
     Long An 
  
Tình Thơ
 
Như những con tàu
Sớm chiều chuyên chở
Trên dòng trôi đưa rước khách đi-về
Đời ta vẫn ngược xuôi miền xứ sở
Chuyên chở tâm tình về khắp nẻo hương quê.
    Long An
  
Hương Xưa
 
Hoá thân từ buổi sương sa
Ta về dưới gốc mai già ngâm thơ
Tay nâng cánh gió tình cờ
Nghe mùa xuân trước, bây giờ còn hương.
     Đồng Tháp.
 
Chiều
 
Bâng khuâng dặm liễu bên trời
Cành tha thướt gió, chiều trôi lững chiều
Bến đời chạnh bước cô liêu
Ngàn hương kết tụ dáng kiều diễm qua.
 
Mây về xuôi bóng trời xa
Mắt xanh lữ thứ hồn hoa dặm ngàn
Hay đâu cát sỏi bên đàng
Còn nghe trăn trở mỗi hoàng hôn lên.
    Vũng Tàu
  
Đêm QUI NHƠN
 
Mây nghiêng chiều xuống Qui Nhơn
Ta dừng chân rủ bụi đường xa xăm
Câu thơ chiu chắt ruột tằm
Đêm buồn không có trăng rằm tình quê.
     Qui Nhơn
  
Bên Thác DAM'RI
 
Mây về bên thác ngủ quên
Tiếng chim hót giữa bồng bềnh khói sương
Thì sương, thì khói - vô thường
Khách về rũ bụi tha phương... khách về.
    Bảo Lộc
 
Thu & Cõi Thơ
 
Dốc cả ngàn mây
Chiều về bên quán cốc
Và ngàn sương
Cũng hội tụ một chiều trôi.
 
Cho ngàn thu
Rót vàng trên chiếc lá
Trong cõi người
Chan chứa cõi thơ tôi.
   Dalat
 
Sắc Hương Xưa
 
Những màu hoa tím sắc trời
Chiều lên Dalat suối đồi bâng khuâng
Ngày về tàn cuội vui chung
Nhớ nhau còn chút hương rừng khuya nay.
    Dalat
  
BOMBO Sóc Cũ
 
Chiên còng gõ lạnh đêm sương
Ai đem máu lệ tìm hương nụ cười
Nhịp chày khuya thức với người
Bombo sóc cũ vọng lời nước non.
    Bình Phước.
 
 Sao Hôm - Sao Mai
 
Khi trời chớm nụ Sao Hôm
Lòng ta cõng chút nỗi buồn qua đêm
Và khi Sao Mai ngang thềm
Ta quay quắt với triền miên chuyện lòng.
Thế rồi trong cõi mênh mông
Gọi tên nhau bến phương hồng cỏ thơm
Thế rồi Sao Mai, Sao Hôm
Vẫn chong sáng giữa vui buồn thế nhân.
     Bình Dương 
 
Đời Thơ
     Tặng thi sĩ Kiên Giang.

 
Như chim Di mãi tìm về đất hứa
Du mục cuộc đời
Tóc trắng lộng chiều mây.
Câu thơ cũ vẫn xanh ngày tháng mới
Nhịp thời gian gõ xuống bước vơi đầy.
 
Cái giá cả cuộc đời cay nghiệt quá
Nên thi nhân phải trả giá hơn người!
Như con tàu theo đường ray vạm dặm
Khói sương chiều, lặng lẽ  bóng ga thôi!
    Saigon 
 
Trên Vai Áo Bụi
 
Ngàn năm mây trắng vẫn bay
Ngàn năm lối cũ trang đài cõi thơ
Ta từ mấy ngõ hoang sơ
Trên vai áo bụi qua bờ ngắm trăng.
     Tây Ninh
 
Cố Hương
 
Gió bụi qua cầu cuộc viễn phương
Đêm nay ta hát khúc Hồ Trường
Trăng nghiêng nửa mái đời phiêu bạt
Ta với trăng cùng vọng cố hương.
     Đồng Nai.
 
 
 

  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử