MẶC PHƯƠNG TỬ


Thời Gian
(Thơ Ngũ Ngôn … tiếp theo)

 
1/. Sáng
 
Sáng nhìn đoá hoàng lan
Cành vươn sương lộc biếc
Tình tự vầng mây ngàn
Thênh thang hồn nhật nguyệt.
 
2/. Buổi Sáng
 
Buổi sáng ra tịnh cốc
Nghe chim hót trên cành
Đêm dài sương trải mộng
Gió thức lời cỏ xanh.
 
3/. Trưa
 

Trưa nắng rũ bên thềm
Bóng mây nhoà bóng mộng
Hương lùa theo tiếng chim
Trên ngàn cây cao rộng.
 
4/. Buổi Chiều
 
Buổi chiều ra tịnh cốc
Bãng lãng hồn khói sương
Hoang sơ đường rêu mọc
Thoáng chiều, hoa dâng hương.
 
5/. Chiều
 
Sương khói mênh mang chiều
Rót vào hương tịch liêu
Để nghe lòng tĩnh lặng
Để thương đời thêm nhiều.

6/. Trong Chiều
 
Sân vườn trông hiu hắt
Ngọn gió hắt hiu lòng
Con bướm vàng thong thả
Vờn trong chiều mênh mông.
 
7/. Buổi Tối
 
Buổi tối ra tịnh cốc
Thăm thẳm tình trăng sao
Lung linh giọt sương ngọc
Đêm loáng gương nhiệm mầu.
 
8/. Đêm Lên
 
Đêm lên hiu hắt mộng
Nỗi lòng tiếng vạc khuya
Thương người qua kiếp sống
Thương mình còn nọ, kia.
 
9/. Muôn Trùng
 
Sáng hừng, sương bụi vỡ
Chiều rựng, bóng mây đùn
Đêm, nghe trời đất thở
Sinh hoá vẫn muôn trùng.
 
10/. Bóng Ta-Người
 
Bóng đêm nhoà nhạt đổ
Lên bóng đời suy tư
Bóng mây qua cổ độ
Bóng Ta-Người... thực hư.
 
11/. Mặt Trời Lên
 

Mỗi ngày mặt trời lên
Mỗi ngày mặt trời lặn
Giây phút ta bồng bềnh
Trên vai gầy, gánh nặng...
 
12/. Được, Thua
 
Mỗi ngày mặt trời lên
Hương ngàn theo nhịp bước
Giây phút lòng mông mênh
Sá chi điều thua được.
 
13/. Ta Đi
 
Ai đi tìm lối quê
Ta đi, tìm ta về
Dặm đường, thôi từ đó...
Dặm lòng thôi tái tê.
 
14/. Dặm Dài
 
Ai còn theo dặm dài
Tình người coi rẻ rúng
Ta còn theo dặm dài
Mở trang kinh Phật tụng.
 
15/. Rong Chơi
 
Loanh quanh đời muôn hướng
Loanh quanh một kiếp người
Sải cánh mây hồng phượng
Ngàn bến bờ rong chơi.
 


 
  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử