MẶC PHƯƠNG TỬ


 
Ý XUÂN
 
Nhớ năm nào đón xuân sang
Theo đường gió bụi mai vàng nở tươi.
Giữa ngàn hoa
Nức hương đời,
Cho từng mạch chuyển ngọt lời quê hương.
AI còn chiếc áo phong sương
Về nghe trở giấc ngàn phương tự tình.
Ai còn níu giọt bình minh,
Để rơi điệp khúc đăng trình trăm năm.
 
Mùa xưa,
Giờ đã xa xăm
Cảnh xuân ngày trước... giờ thăm thẳm rồi !
Dòng đời nước chảy mây trôi,
Đoá mai vàng khép bên trời viễn phương.
 
Vẫn lì chiếc áo phong sương
Bên bờ tuyết trắng còn hương xuân nào !
Ngàn xưa cho đến ngàn sau,
Giữa lòng cát bụi, nhịp cầu thanh tân.
 
Dù mai trên bước phong trần
Sắc màu sự thế mấy lần phôi pha !
Vẫn còn đây
Khúc tình ca,
Ý XUÂN mầu nhiệm muôn nhà bình yên.
South Dakota, chớm xuân Tân Sửu, 2021.

Chùm Thơ Ngũ Ngôn
 
TÌNH TRĂNG SAO
 
Đầy vơi trà mấy bận
Thế sự tuồng lao xao
Mây trắng đường vô tận,
Thức ngủ tình trăng sao.
 
NGUYÊN RẰM
 
Âm bang lời cát sỏi
Tình tự thuở ngàn năm.
Theo hoài vầng trăng cổ
Hương trăng vẫn nguyên Rằm.
 
TAM THIÊN TỤNG
 
Bài kinh tam thiên tụng
Ý kinh vi diệu lời.
Cỏ hoa bừng cơn mộng
Mây trắng đầu non trôi.
 
CÁI NHÌN
 
Đốt cháy niềm đau khổ luỵ
Buông tay cuộc hẹn ta bà.
Đêm trở bừng cơn mộng tuý
Chòi khuya nghiêng ánh trăng tà.
 
CUỐI NGÀN
 
Đêm săm tuồng dâu bể
Sương rụng ngoài hiên trăng
Thêu dài thêm mộng mị,
Lạc vầng mây cuối ngàn.
 
NỖI NIỀM
 
Khởi đi từ bao thuở
Qua mấy nẻo hoàng hôn.
Chút nắng còn tạm bợ,
Phong kín dấu rêu cồn.
 
SẦU RỤNG
 
Trái sầu thiên cổ luỵ
Sầu rụng, mây tiêu dao.
Vo tròn cơn mộng tuý,
Về ngủ dưới trăng sao.
 
DẶM XƯA
 
Bỏ lại dấu chân nguyên thuỷ
Bao mùa mây trắng trôi xa.
Sương đọng chiều hôm mộng mị,
Đầu non quang ánh trăng ngà.
 
VAI GẦY
 
Quảy lên vầng nhật nguyệt
Ngược xuôi chiều gió sương.
Nhe tênh hồn dâu bể,
Nhẹ tênh gánh vô thường.

  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử