MAI QUANG


Mây Trắng Hỏi Đường Qua
Vấn lộ bạch vân đầu (Hòa Thượng Bố Đại)  
 
Trong mạch cây, mầm cỏ,
Thấy chim rộn ràng ca
Trong im lìm mây trắng
Nghe lời hỏi đường qua.
 
Rưng rưng sân nắng sớm,
Thấy “thảo thượng đầu sương”
Nghe càn khôn ngất ngất
 Hề!
Âm lưu cung Thương.
 
 Ai đi đâu, về đâu…
Ta về nơi ta đến
Hỡi Người xưa lướt bến
 Nhẹ băng băng cành lau!
 
 Bụi phong trần giũ sạch,
Hề!
Ai nhục, ai vinh
“Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh”.
 
Xếp “Gươm đàn nửa gánh”,
 Trả lại khách biên đình
Một lần quay đầu lại:
Lấp ló thằng Vô-Sinh.
 
Tùng 
 
Lá tùng bấy nhiêu xanh,
Ai hiểu lòng tuyết trắng?
 Gió co mình chết lặng
Sóng ai vỗ tùng reo?
                                                                                                                 
 Lắm lúc trăng ghé qua,
Xô bóng tùng xuống vực
 Vách đá dựng ngàn thước 
Sừng sững và cheo leo!
 
 
Bầy hạc nội rong chơi,
Chở đất trời về cội
Chập chờn rung cánh mỏi
Vỗ bất động như như.

  Trở lại chuyên mục của : Mai Quang