NP PHAN


Khi Ta Về
 
khi ta về năm tháng đã mù sương
từng giọt hoàng hôn rơi trên thành cổ
nghe mơ hồ có tiếng xe thổ mộ
dòng sông xưa đã xô lệch bãi bờ
 
khi ta về thu xếp lại tuổi thơ
vết mực xanh chưa mờ trên tay áo
hoa phượng nở bên kia trời hư ảo
có bóng ai đi về cuối con đường
 
khi ta về con sẻ nhỏ rưng buồn
chở lẻ loi về nơi cô quạnh
chở ký ức về một miền xa thẳm
có chiếc cầu tre lắt lẻo, bình yên...

 
Hoàng Hoa
 
ngậm ngùi mấy độ hoàng hoa
vàng cơn ảo mộng với tà áo phai
ngẫu nhiên biển gọi sông dài
hư vô gọi những u hoài khói sương
 
Không Đề
 
bất ngờ trong bóng chiều vơi
ta nghe núi thẳm gọi mời sông sâu
đóa hoa phù ảo phai màu
nở ra bát ngát trái sầu phù sinh
 
Vọng Khúc
 
1.
đâu đó
trong giấc mơ đỏng đảnh
có tiếng thủy tinh vỡ giòn giã
âm thanh sắc nhọn cắm vào nỗi buồn
nỗi buồn đã âm thầm dịch chuyển
theo một trật tự khác
 
2.
những bức tranh tường
chếnh choáng một màu vang đỏ
trên cành cây hoang tưởng
giăng mắc tiếng ca não nề
trong ám ảnh phù du
 
3.
ráng chiều rực rỡ
rướn cong
bờ dốc đứng
chặn đường về
một mùa hoa oải hương
 
4.
đêm vô tình
trôi trên một dòng sông đen
bình minh bất ngờ
rơi nước mắt
trên đóa hoa tàn phai
 
5.
ngày ta về với biển
những con sóng lừng lững
xô nghiêng đại dương
sự cuồng nộ vỡ ra thành tiếng khóc
bờ cát quặn đau
con còng gió không còn nơi ẩn náu

  Trở lại chuyên mục của : NP Phan