NAM KHA


Mưa Rơi Trăng Vỡ
Tiếng mưa rơi nhẹ hồn em
khơi hồn trăng vỡ buông rèm mi cong
hồ sen run rẫy ửng hồng
ướt mi gió cuốn lộng lồng trăng xanh
vàng mơ lấp loáng hiền lành
trăng rơi rã vụn đoạn đành thế thôi
tim treo lồng ngực bồi hồi
gió chập chờn bóng nổi trôi đêm tàn
đèn hiu hắt bóng mờ lan
thạch sùng tắc lưỡi mơ màng mưa rơi
tiếng mưa loạn nhịp đã đời
ngút ngàn trăng vỡ lã lơi mặt hồ
sen hồng lấp loáng mơ hồ
mưa rơi gió lộng hư vô cõi người.
Lên Ngôi Lửa Nắng
ru tình quán cỏ hương quê
thấm men bồ kết lê thê má hồng
chút hơi hụt lửa ấm nồng
Sa pa lạnh giá tê rong với nàng
xuân xanh còn chút mơ màng
dậy tình hão ý ngút ngàn ruỗi dong
ven đường một cánh móng rồng
lên ngôi rực rỡ vuốt cong một mình
một đôi lắng gió vô thinh
mù sương vây bủa vô tình lắt lay
bồi hồi lồng lộng gió bay
phù hoa buốt lạnh rứt ray nắng vàng
nắng nhoè nhạt bước thênh thang
dắt tay gầy diệu tuyệt nàng sơn thôn
namkha