PHAN NAM



Bùn Ơi!

Khi đứa bé cất tiếng khóc chào đời
Mùi bùn hòa chung dòng sữa mẹ
Những giọt sữa vô ngần giữa đất trời
Tạo nên hình hài của mái tranh vách đất

Những lời chua xót, những nút phẫn nộ
Hỗn loạn vân tay cào xé đồng xanh
Bùn ơi! Dựng xây ngàn năm văn hiến
Bùn ơi! Biết bao lớp người đứng dậy đấu tranh

Hạt gạo làng ta đã nuôi sống vạn dặm đất nước
Dẻo thơm ký tự một nền văn hóa dân gian
Tiếng ca muôn đời: đổ mồ hôi sôi nước mắt
Giành quê hương tươi đẹp ngân vang

Chén cơm khởi thủy từ mầm non bất diệt
Giới hạn cánh đồng xuất khẩu vàng ngọc sinh hồi
Những cha anh đi trong mắt lúa
Còn nghe muôn đời thơm tho mùi bùn...

Tiên Phước, ngày 7.3.2016


Trong Màn Đêm

đêm không ngủ
ta với tay chạm vào khoảng không
nơi ba mẹ mưu sinh phía gió sương
đong cạn bốn mùa hoài niệm

làn mưa giăng áo tím
ta giặt ta cho sạch bụi phong trần
miền tình gieo rắc phía hoang tàn
nơi xứ lạ vang vọng nỗi niềm

đêm lẻ loi mùa cũ
ta gọi ta trong tiếng thét thời gian
ta bất lực trong bức tranh dở dang
ngưỡng cửa đếm giọt thương, giọt nhớ

đêm khản giọng chờ mùa màng thức giấc
hơi thở tắt lịm sau chuỗi ngày hồi sinh
những bài thơ trịnh trọng nghiêng mình
màn đêm vô cùng phía ngọc ngà ánh mắt

27.5.2016

 
 

 
 
  Trở lại chuyên mục của : Phan Nam