PHAN NAM


Bài Thơ Hạnh Phúc
 
khi cuống lá mùa xuân rơi
nắng mưa thanh bình đến lạ
em ra bờ sông
bỏ quên chiếc lá, tự thân trôi
 
trôi đến vô cùng
trôi đến bất tận
của sự an nhiên
nụ hôn ban đầu hằn lên đôi môi người con gái
 
hòa mình vào cỏ dại
bài thơ cất lên từ lòng thành
đất trời chứng dám cho đôi ta
thêu dệt sắc màu hoan ca
 
và dòng sông hát lên tâm tình đôi trẻ
vượt cơn mê
qua cơn lũ
xé trăm năm về trăm năm
 
em ngủ gục
bên bài thơ hạnh phúc
nguyên tiêu óng ánh trăng vàng.
 
Nguyên tiêu, đinh dậu 2017
 
Những Bông Hoa Giả
 
tôi ngắm nhìn
những bông hoa giả
và cảm nhận, rất thành thật
qua giác quan đôi mắt
 
khi cửa sổ được mở ra
tôi đặt tên là vườn hoa hạnh phúc
không lan tỏa
không sinh khí
không linh hồn
 
màu hoa đẹp trong nụ hôn
nũng nịu vầng trán
thơm lên mái tóc
vỗ về bờ mông
 
cánh hoa không bao giờ rơi rụng
tình yêu không bao giờ rụng rơi
tôi tưới lên lớp bụi bám chặt
gọt hồng bé nhỏ thảnh thơi
 
đóa hoa đầu tiên tôi tặng mẹ cha
những lúc xa vời
tình yêu sẽ sống
bởi những lý do rất đặc biệt.
 
Đà Nẵng, 22.03.2017
 
Cánh Thư Quê Nhà
 
giọt nước mắt của mẹ
giọt nước mắt hạnh phúc
hòa lẫn nụ cười
hoa lẫn giây phút
 
một mình vượt cạn bên bến đời
ngày con nhìn thấy ánh mặt trời
mẹ khóc
ngày con theo tiếng gọi đất nước
mẹ lại khóc
ngày tin chiến thắng bay khắp mọi miền tổ quốc
mẹ vẫn khóc
 
quãng đường nào đo dấu chân mẹ
quãng đường nào đo tuổi trẻ con
 
những lúc trăng treo ánh đèn dầu leo lét
con viết thơ nhớ mẹ
con viết thơ nhớ quê
con viết thơ nhớ cô bé nhà bên
núp bóng mẹ trong đôi mắt ngây thơ
 
cánh thư đi, cánh thư về
cội tre nghiêng mình ngóng đợi
phía hoàng hôn xào xạc lá thu rơi...
 
Đà Nẵng, 06.03.2017
 
Mẹ & Bữa Cơm Nấu Dở
 
những đứa con
rong chơi trên cuộc đời
chúng đâu biết những cuộc rong chơi khác
cũng ở trái đất này
 
khi mái ấm được tết bằng lá cỏ
ngôi nhà nũng nịu giấc mơ
những đứa con
ôm vào lòng bước đi đầu đời, trong đôi chân bé nhỏ
 
thoát xoác
trong bầu trời rộng lớn
và tiếp tục thoát xác
bằng những cuộc gặp gỡ, tự thân nuôi dưỡng khuôn mặt
 
khi ngọn lửa tắt
người mẹ ngồi um sợi khói
hoàng hôn bẽn lẽn
hôn lén nết nhăn, chảy xuống
 
một vòng tròn quấn từng suy nghĩ, bơ vơ
bữa cơm nấu dở
đợi ai về...
 
Đà Nẵng, 08.02.2016
 
Bản Phác Thảo Đêm Trắng
 
hôm qua
những bài thơ sải cánh tập bơi
nghiêng theo bàn chân lầy lội
và ánh mắt mẹ
và đôi mắt em
và cánh chim non sũng ướt
đang rũ đôi cánh về thiên đường
 
ngọn đèn lu lu xiên qua vách tường
ngăn cách manh chiếu với thế giới
ngăn cách ngọn khói với thế giới
ngăn cách bếp lửa với thế giới
 
con chữ
con
ấm áp
con chữ
con
vô hồn
 
vẫn mải miết phác thảo nếp nhăn hàng đêm
vẫn mải miết dán mình sau trang giấy
 
một gợn mây
một cơn gió
rớt xuống bậc thềm chưa thay hình đổi dạng
ba khuất sau hoàng hôn
mang theo hương lúa rụng cánh
bàn tay âm thầm gieo những đốm trắng
vẫy gọi tuổi thơ con kiếm tìm buổi nhọc nhằn chắc lép
 
mẹ vẫn ngồi đây
con vẫn ngồi đây
mẹ, gom góp từng đồng bạc lẻ đếm 1, 2, 3
con, nhào nặn những bài thơ viết cho X, Y, Z
 
mẹ bảo: tiền là thứ dơ nhất trên đời
đằng sau cơn lũ mùa lúa vẫn ngọt ngào phù sa...
           
Đà Nẵng, 9.1.2017
  Trở lại chuyên mục của : Phan Nam