PHAN NAM

Còn

kẽo cà kẽo kẹt lũy tre
còn trong áo mộc chở che đời đời
bờ ao rũ dấu non phơi
còn ngân mắt biếc
còn người
lặng yên
rì rào viết xước
bưng biền
ngàn năm mái đình
luân phiên vọng về
sen tỏa câu hát tình quê 
còn đây nỗi nhớ tìm về chốn xưa
hương sữa còn chờ đón đưa
hai bàn tay trắng
trao vừa tấm phên
lượm lặt rau đắng bờ kênh
chim kêu vượn hú
duyên mình khắc sâu
xứ Tiên em về mau mau
còn cội còn nguồn 
còn câu
ân tình...


 
Muối
 
tôi nghĩ về muối mặn gừng cay
bám vào đôi tay
giữa cánh đồng dạt dào nỗi nhớ
hàng hàng lớp lớp tựa như sóng vỗ
biển ta đẹp chất chứa vị mặn quê hương
có ai đã từng nếm thử
nước biển xanh trong ngàn năm
thấm vào đôi môi khúc hùng ca bất tử
biển
nở hoa trên những chuyến tàu niềm tin
cánh đồng muối
bắt nguồn từ ngôi nhà vẹo xiêu
và tình yêu
lớn nhanh như thể
biển trao ta nụ hôn đầu đời
 
  Trở lại chuyên mục của : Phan Nam