Cung Ngà Xưa
Nầy em hởi cung ngà còn vang vọng
Những thanh âm quá khứ có ươm chồi
Không mặc cả cùng tháng năm dĩ-vãng
Mùa tương lai tươi lại cuộc đời ơi
Nghe tiếng gọi bên kia bờ sông nhớ
Ai vô tình thả nốt nhạc tình rơi
Có tha thiết hay bâng khuâng từ đó
Tôi thương người thảng thốt một dòng trôi
Cung ngà thắp cho đời thêm son phấn
Hoàng hôn còn ôm ấp dáng bình minh
Nghe trần thế bao chuyện tình chưa kể
Lắng lòng nghe ký ức gọi đời mình
Và tạ lỗi một thời son nông nổi
Đã qua rồi miền nhớ thuở ngày xanh
Một lần đến có bao điều chiêm nghiệm
Cung ngà xưa mong đậu mảnh đất lành
Lạc Dấu Chân Hoa
Hoàng hôn mộng, đợi ta về em nhé
Bước lãng du từ độ lạc phương đoài
Nghe dĩ vãng còn nguyên màu đình mệnh
Gọi yêu thương xanh lại phía cổng ngày
Ơi mắt biếc thơ ngây thời con gái
Áo trinh nguyên tha thiết một vùng trời
Hương sắc ấy còn thơm từng con phố
Chân theo nhau rộn rã một phần đời
Rồi dung dẽ mấy mùa trăng lãng mạn
Bài thơ thơm hơn cả nụ hôn đầu
Em ấp ủ tình xanh nồng hương ấm
Theo ai về trong vạt áo cô dâu
Rồi xa lắc năm tháng dài đằng đẳng
Ta lưu vong trên thành phố Sài Gòn
Lạc mất dấu giày hoa trong vạn dặm
Có khi nào còn nhớ thuở môi ngon