NGÃ DU TỬ
Sài Gòn
Những Con Đường Đi Qua
Về Thủ Đức ngại gì đêm thức đủ
Màu trăng non vàng ánh một đêm rằm
Nghe gió hát xao xuyến hồn bất tận
Đêm thanh yên còn nhớ một chỗ nằm
Ngang Phú Nhuận buổi mặt trời vừa thức
Nhuận giàu sang, không, nắng mới vừa lên
Mùa xuân chín cho lòng ta bất chợt
Tiếng thơ xưa đẫm chất giọng vang rền
Qua Gia Định, thăm đền Lê Văn Duyệt
Nhớ linh xưa, Tả Quân ngự trước ngày
Tâm và Đức sáng ngời cùng dân dã
Mãi lưu truyền dẫu thế cuộc đổi thay
Về Bến Thành thăm thánh Trần Hưng Đạo
Chỉ thẳng tay, trừng mắt hướng biển Đông
Như vang vọng lời thiêng cùng sông lớn
Này xâm lăng, dân ta giống Tiên Rồng
Thuở Nguyên Mông Á Âu đều khiếp nhược
Đất Việt ta, Tàu ô phải cúi đầu
Nghe trong máu tự hào là dân Việt
Thời hào hùng gìn giữ đến muôn sau
Sang Tân Định mơ một lần tung cánh
Sắc Xuân Thu vàng ánh vẹn chữ tình
Đã một thời lầm lỗi lắm điêu linh
Dân tộc Việt chưa thái bình thiên hạ
Về hội tụ giữa đồi cao Gò Vấp
Áo thanh tân khoác đi dự với người
Nghe da thịt căng tràn muôn sức sống
Nước non ơi, vươn vai sánh với đời.