NGÃ DU TỬ
Thi Ca
Thời nào thơ cũng cô đơn
May còn Em, chia nỗi buồn cùng tôi
Mai sau non nước tài bồi
Ngoài trăm năm, cánh thơ trôi theo dòng
Lõm trăng khuyết vừa xanh mầm độ lượng
Áo từ bi vội khoác xuống dương trần
Cảnh thanh bình chạm thật những châu thân
Vườn nhà Mẹ thơm hương mùa rất mới
Những con người suốt đời rát mặt
Cũng hân hoan khỏa ánh sáng ngọc ngà
Thật nồng nàn, trời trăng gió bao la
Và như thể hòa mình cùng vũ trụ
Ta thi sĩ, mơ được hoài lãng tử
Chân thi ca bước dạo khắp nhân tình
Đời nhọc nhằn bao huyễn hoặc u minh
Xin nhật tụng từng mối tình chơn thật
Giở trang thơ gọi ngày tràn mặt đất
Cho thương yêu về hội tụ xây thành
Cuộc đời vui theo nhịp những bàn chân
Mùa hạnh phúc mở từng ô cửa một./.
Trăng Thi Ca
Trăng lạc vào hiên lúc làm thơ
Làm sao không đón mộng và mơ
Nàng trăng vẫn thướt tha duyên dáng
Như thuở đôi mươi mắt biếc chờ
Này em, ta buổi buồn Covid
Hãy ngã đầu nghe chuyện đêm nay
Có ai nâng chén tình thơ mộng
Ta uống cho hồn lên đỉnh say
Trăng ngã vào ly soi mắt ngọc
Nụ cười e ấp những mê ly
Mùa trăng cũng quạnh thời Covid
Thì sá gì khi "nhốt" chân đi
Ruổi rong từ thuở làm du tử
Trần thế vui đùa bước thiên di
Nửa đời chung sống cùng bằng hữu
Yêu lắm vầng trăng dẫu luống thì
Lạ lẫm nàng trăng bóng nguyệt hoa
Trần truồng đang tắm ao vàng ta
Lưng mây xiêm áo vào diễm tuyệt
Đắm đuối hồn ta trăng thi ca