Trường Thi TRE
Tôi lớn lên bằng nôi tre hò hẹn
Cùng ngọt ngào thơ ấu tiếng ca dao
Sừng sững như non cao
Của dòng chảy cuồng lưu nhân thế
Tre xanh ngát dẫu thế thường dâu bể
Hay lòng người thiện ác nông sâu
Nối tiếp nhau qua bao thế hệ
Hàng tre xanh bao bọc tứ mùa
Từ thứ dân cho đến ngôi cao
10. Ai không biết biểu tượng tre- quân tử
Từ tre con người làm ra nhiều thứ
Vỏ thắm xanh, lòng trắng thẳng trung thành
Tre với ngươi tha thiết mấy nghìn năm
Nên yêu mến là sự thường gắn bó
Đòn gánh mẹ theo nhịp đời chân mẹ
Từ lúc người rất trẻ
Cho đến già mòn vẹt nhánh đường quê
Mùa vàng lên trĩu gánh hạt lúa về
Nào thúng, mủng suốt cả đời tận tụy
20. Nong nia hỡi! Sau những ngày mưa nghỉ
Giờ vui sao thóc lúa đội trăng vàng
Nào cáp* nừng* rộn rã hân hoan
Cùng với ví* lúa cứ đầy lên mép
Không thể tả nỗi mừng vui bất tuyệt
Lời trái tim ngôn ngữ đến vô cùng
Tiếng hát theo cơn gió động trăng vàng
Nhỏ giọt lệ là trổ mầm sung sướng
Như lớn thêm khi mùa màng thịnh vượng
Cầm trên tay niềm vui vừa song sánh
30.Hạt vàng ơi, lòng dân giả chân thành
Những đêm dài gió reo nghìn xa vắng
Tre hiểu lòng nhè nhẹ tiếng khua êm
Cảm xúc trào dâng len nhẹ vào hồn
Bình tâm lạ hàng rào tre thân ái
Đêm đông mờ ánh sao trời huyền hoặc
Hàng tre yêu ngủ cóng dưới mưa buồn
(có thể lệ tuôn)
Che gió lạnh trở mùa gió bắc
Cả đời tre tình rất thật
40.Lòng thẳng ngay từ thân lá đến cành
Mùa xuân sắc nắng vàng hanh
Tre nhộn nhịp trông mây trời xanh ngát
Làn gió nhẹ lâng lâng bàng bạc
Mang theo hương từ muôn vạn loài hoa
Đậm đà…
Hào phóng cho đời ngọn gió xuân tha thiết
Trời quê hương xanh sắc mộng thái bình
Mùa thu ngân nga
Sương gió mỏng lạnh lòng ai nhè nhẹ
50.Giọng điệu bên trời khe khẽ
Tre lắc lay theo điệu nhạc mơ hồ
Như khúc luân vũ Chămpa
Thực thực hư hư
Hạ ngập trời nắng lửa
Hoa xơ khô kiêu hãnh dưới nắng hè
Nhạc rộn ràng trỗi nhịp từ cánh ve
Hừng hực cháy phượng vỹ mừng chiến thắng
Tre muôn đời thầm lặng
Vươn màu xanh hy vọng với mây trời
60.Non sông nơi nơi
Rộng tầm mắt cho muôn sau hậu duệ
Mang lời ru thương mến bước đi về
Hàng tre xanh đơn giản bức tranh quê
Bao tha thiết chắn che ngày mưa gió
Lời dân ca của tình yêu thuở nọ
Mẹ ru con ngồi đợi dáng cha về
Xa dặm trời quê
Thân chinh phu dặm trường nơi chiến địa
Đêm trăng xuân đâu dễ thường ngắm nghía
70.Thơ trào dâng viết chẳng trọn ý từ
Thời gian lạnh lung sao nói hết trong thư
Đành gởi trọn tình em vào canh gác
Thời chiến tranh ồn ào giòn đại bác
Nghe bình yên thôi thúc trái tim mình
Cuộc chiến nào không mất mát hy sinh
Mơ biết mấy thái bình cho trăm họ
Thành lũy tre đã một thời gian khó
Cùng hầm chông ngăn bước tiến quân thù
Bên trong chiến khu
80.Đũa tre gõ hồn thiêng sông núi dậy
Đời lính- sa trường da ngựa bọc thây
Ơi, cọc tre Bạch Đằng giang thuở ấy
Lời non sông vang mãi đến bây giờ
Nỗi bàng hoàng giặc Nam hán nguy cơ
Hồn phách lạc nương theo dòng sông đỏ**
Chiến thắng muôn đời rạng rỡ
Tự chủ lật ra, trang sử đậm tên người
Đi qua đôi mươi
Ôi chiếc quạt cha đan thời trai trẻ
90.Kỷ niệm xưa có khó nhọc theo về
Chơn chất tình quê
Nghe mát ruột lúc nắng hè oi bức
Mẹ kể đời cha rất mực
Cả một đời dâng đất nước thân yêu
Bước chân trai gặp buổi cường quyền
Không khuất phục trước bạo quyền áp bức
Truyền thống Việt thiết tha non nước
Ngẫng đầu cao trước cường bạo hung tàn
Không thấp hèn như bọn cơ hội tham lam
100.“lòng dân tộc sáng bừng lên thế kỷ”
Kỳ vỹ
Cổ tích một thời con mẹ lắng nghe
* * *
Cũng từ thân tre
Những cột cờ vút lên từ mặt đất
Dưới trời xanh cờ tổ quốc tung bay
Mây trắng vui đùa giỡn giữa ban ngày
Lòng dân tộc say hồn thiêng sông núi
Những hoa đời sẽ từng ngày đi tới
Bến bờ xa đất nước sẽ trổ mầm
110.Tâm hồn ai cũng thấy lâng lâng
Bàng bạc thả khắp ngõ cùng đất nước
Bao thế hệ nối tiếp nhau mơ ước
Đất nước ơi, vươn cánh tung ngàn
Dang rộng tay ôm tuấn kiệt hùng anh
Làm rạng rỡ cho non sông gấm vóc
Cả tinh cầu nghiêng mình kinh ngạc
Người Việt ta tiến bộ đến dị thường
Ơi, quê hương, quê hương
Ôm hạnh phúc trong niềm vui cao cả
120.Những nỗi buồn cũng hóa thành hoa
Và từ thân tre
Những nơm* đó*bẫy thật nhiều tôm cá
Thân yêu sao hạnh phúc bữa cơm nhà
Dưới vòm trời tiếng hát cứ ngân nga
Kỳ dịu quá màu non sông đổi sắc
Tia mắt trẻ rạo rực từng câu hát
Lồng ngực già cũng căng nhựa dậy thì
Đôi chân trần thôi khập khiểng bước đi
Đất khoan khoái tha hồ chân lãng mạn
130.Bước lên núi cây rừng reo với gió
Xuống biển xanh trò chuyện sóng ồn ào
Đến phố thành, dòng người gọi xôn xao
Và trở lại đồng xanh là mẫn cán
Tâm hồn dân ta trổ màu thanh thản
Hội hè vui rạo rực khắp đường làng
Mái tranh nghèo phên *líp *đất cũng ung dung
Mặc mưa gió kiêu kỳ bao thách thức
Ngôi nhà tranh mãi trong lòng dân Việt
Duyên dáng mặn mà nguồn cội tổ tông
140.Những chiều yên sương khói phủ màu lam
Ồ rất tuyệt mộng mái nhà ôm ấp
Tôi nói với em điều rất thực;
“ai không lớn lên bằng ngọt mềm của non nước tình yêu”
Nhà chở che khi nắng sớm mưa chiều
Bình yên lạ mái nhà tranh tha thiết
Tre tận tụy với người sức cùng lực kiệt
Tạo lửa cho đời cười rộn âm ba
Ngày cuối năm công việc thường hối hả
Cũng quần quây bên bếp lửa ấm nồng
150.Lửa gia đình ấm áp phút cuối đông
Nụ cười đoàn viên thân ái màu hồng
Nồi bánh tét thì thầm bao kỳ vọng
Giục mùa xuân theo gót giao thừa sang
Nàng xuân mới sẽ ngập tràn may mắn
Tre giúp cuộc đời thêm mà mặn
Quyện tình nhau dìu suốt nẻo đời
Khi sang giàu có ai nhớ tre ơi
Vạn cơ cực tre dang tay nhận đón
Như cái thuở tình anh mới lớn
160.Dưới cụm tre hò hẹn những lời nguyền
Tre yêu ơi, xin giữ mãi tình thiêng
Xanh, xanh thẳm như đời tre mưa nắng
Như ruộng vườn quê mình yên ắng
Thanh bình sao trăng soi bóng tre già
Mẹ một đời gõ nhịp ngân nga;
“Chân con cứng đá sẽ mềm phía trước”
Cho tất cả nông sâu con vượt
Mai bình tâm, chân nhận được cuộc đời
Thuyền dong buồm rong ruổi biển khơi
170.Về bến đợi, một đời thuyền trả giá
Thường người ta vội vã
Đánh giá con người bằng cái được, thua!
Quên cốt lõi- tốt nhờ phân, đẹp nhờ lụa
Nên vụng về giữa sự đúng, sai
Cuối cùng tay không về phía núi
Tre ôm thân chung thủy dưới đất già
Chẳng một lời rên rĩ kêu la
Ru mở mắt, vỗ về khi chung cuộc
Tre một đời như non như nước
180.Xoa dịu hờn đau, lắng nhẹ tủi buồn
Dưới trời xanh măng từng đợt cao vươn…
------------------------------
* Những vật dụng đang bằng tre trong công việc nông trang
** Sông Bạch Đằng nhuộm máu quân Nam Hán