NGÃ DU TỬ


Thơm Áo Đường Mây
 

Em từ thơm áo đường mây
Chân vui theo nhịp thương vay phận mình
Lã ngày theo cuộc mưu sinh
Tưởng rằng hạnh phúc cùng vinh quang về

 

Giả hình giả tướng u mê
Cứ vui vọng niệm bên lề khói sương
Phố vui cùng khắp nẻo đường
Bàn chân khẽ chạm bụi vương nắng hồng

 

Ngày lên như có như không
Khi thì trong đục, khi thông phấn vàng
Lúc vui ham những giàu sang
Khi buồn tê tái riêng mang phận mình

 

Muôn đời lớp lớp hóa sinh
Hết vui, tới khổ bất thình lình thôi
Thì ra trong sóng luân hồi
Nghìn năm mãi miết xa trôi mịt mù

 

U huyền treo nhánh âm u
Khổ vui từ đó thiên thu phận người
Bể dâu từng chuyện khóc cười
Mùa đi chừng cũng xa vời vợi nhau

 

Đêm ngày nối tiếp qua mau
Tuổi xuân chừng đã sang cầu hoàng hôn
Trăm năm còn lại dỗi hờn
Oán than trong cuộc cát cồn nợ duyên

Chiêm Bao Tiệc Thơ

 

Mời các bạn văn chương vào dự tiệc
Với thực đơn ngôn ngữ ngọc diễn bày
Không danh lợi như trần gian thua được
Cũng chẳng cần phải hội nọ hè kia

 

Thi với phú như cung đình nhã nhạc
Giọng bỗng trầm hơn tiếng sáo thiên thu
Rượu đã rót đầy chung trên chiếu trước
Có Chu Thần, Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Du...

 

Chiếu kề cận Bích Khê, Hàn Mặc Tử
Nguyễn Tường Tam, Hoàng Đạo, cả Khái Hưng
Thời oanh liệt nhóm Văn đoàn lừng lẫy
Tự do cá nhân bức phá thật hào hùng

 

Rồi tiếp nối Vũ Hoàng Chương, Quang Dũng
Tao đàn Đinh Hùng một thời mở cõi thơ
Dáng hom hem có Hoàng Cầm kinh Bắc
Như đêm ba mươi gác chốt lúc giao thừa

 

Hổ nhớ rừng một thời thơ Thế Lữ
Cũng cung tay chào mặc khách ngang mày
Có người điên tỉnh bơ vào Bùi Giáng
Cho Giáng tôi được dịp để tỏ bày

 

Đâu phải điên như trần gian lầm tưởng
Bởi thế thời nên dỡ tỉnh dỡ say
Ồ, phải phải đây không phân say tỉnh
Vào bên trong rượu hãy rót thật đầy

 

Sau Nguyên Sa, Tô Thùy Yên, Trần Tuấn Kiệt
Nguyễn Văn Thương mặc áo trận bước vào
Oh, người viết Đêm Đông vừa nhập cuộc
Du Tử Lê cười mĩm Trần Vàng Sao

 

Tiếng nhã nhạc cơ hồ nương theo gió
Giọng ca ngâm trầm bỗng gọi sông hồ
Đêm tương giao cao vút những lời thơ
Lòng lắng lại còn thơm mùi chữ nghĩa

 

Lòng sản khoái tiệc văn chương tao ngộ
Giật mình tôi, thì ra một chiêm bao
Tiếng thơ kia còn treo lững tầng cao
Cơn tình mộng tưởng chừng như bất tận...

 

 

  Trở lại chuyên mục của : Ngã Du Tử