NGÃ DU TỬ
Viếng Đền BÀ TRIỆU, AM TIÊN
Sương mù vây phủ núi Nưa
Khách du tấp nập tôi vừa kịp chân
Viếng đền trong cảnh đầu xuân
Ô hay trời đất muôn phần xinh tươi
Dựng cờ khởi nghĩa một thời
Cùng anh Quốc Đạt tơi bời giặc Ngô
Sử vàng non nước điểm tô
Triệu Trinh oanh liệt dưới cờ non sông
Rạng danh giòng giống Lạc Hồng
Nghìn năm còn thắm nét son tuyệt cùng
Nữ lưu cũng bậc anh hùng
Đời đời thế hệ vui mừng ca vang
Tôi về Nông Cống cùng xuân
Đến đây lòng bỗng ngập tràn hoan ca
Lễ người hồn bật ngân nga
Mùa xuân trước mặt có ta với đời
Lời nguyền tổ quốc tôi ơi
Sắt son cùng với giống nòi Việt Nam
Hồn thiêng Bà ngự núi Tùng (1)
Xua tan giặc Bắc cố cùng xâm lăng
(!) Núi Tùng là nơi bà Triệu trở về khi quân ít thế cô để tự vẫn không cho giặc Ngộ bên Tàu bắt giữ để trọn đạo với dân tộc và non sông, thuộc Huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa, vì vậy người dân mới thờ bà mãi đến bây giờ
Nụ Cười Nép Phía Hiên Trăng
Em cười nép bên hiên trăng rất nụ
Tôi bên nầy thao thức một tiếng ru
Nầy em nhé trăng xuân dìu cánh mộng
Phía giang đầu còn vọng khúc tình du
Mùa xuân nhớ cõi lòng còn vương vấn
Suối yêu thương chảy suốt cả đời người
Trăng ngày ấy bình yên như mộng
Cánh chim bay chưa ngừng đổ bến đời
Bay mãi miết trong vòm trời bất định
Chợt nghe ra từ suối tóc hôm nào
Em có hiểu trăng xưa như mách bảo:
Bến trần gian luôn dịch biến theo mùa
Tôi dừng lại bên hiên trăng rất thực
Nụ cười em tỏa rạng cả hồn tôi
Trăng huyền ảo trên trời cao vàng rựng
Lời yêu thương còn bay bỗng giữa đời