NGÔ ĐỒNG


Đêm Thánh

Dưới chân tượng chúa là em 
Viền mi cong vút tóc mềm xoã vai 
Giáo đường chuông thánh ngân dài 
Quỳ bên hang đá Thiên Sai hát mừng

Đêm đông bừng sáng không trung 
Một vì sao lạ soi chung chân mềm 
Nguyện cầu ơn thánh ban thêm 
Trên đôi vai nhỏ ấm lên Tình Ngài 

Đường trần rong ruổi nay mai 
Con đi cùng Chúa Ngôi Hai vững lòng .    

Ô Thước

Ngày nhìn lên nét son môi
Thấy em thuở trước vẫn cười khóe nghiêng
Tại mình lỡ chuyến đò duyên
Nên cầu Ô Thước vẫn riêng nhịp buồn .

Đêm Nghe Hát

Chiều gom lá rụng hoàng hôn
Nằm nghe nhan sắc cười giòn trong em 
Quỳnh đêm hương ngự tóc mềm
Mượt thêm tiếng hát trên viền môi xuân ...

Giằng Co

Bức tranh màu nước vẽ em
Giằng co vài nét môi riêng với đời
Mực hồng loang thấm hồn tôi
Xa xa ai biết khúc nhôi đoạn trường .

Mẫu Mực

Phải em hương nõn như cau
Để ta mẫu mực qua cầu chạm vai
Trầm tư một thoáng thở dài
Ngẩn ngơ bốn phía trang đài gọi em .

Vương

Hoa chanh vẫn nở vườn chanh
Em đem hương áo để dành ra phơi 
Non tơ  run động xuân đời 
Vương anh cả thưở nụ cười em sang .

Thuyền Trăng

 

Thuyền trăng mây sóng treo liềm
Thượng huyền cột sợi nhân duyên mục rồi
Chèo khua khuấy đục sông đời
An nhiên vớt cạn sao trời còn giăng .

Từ Trầm

Từ trầm ta nhớ hương xa
Từ em xanh biếc như là mới xuân
Nóng viền môi - bỏng ái ân
Cho ta lẽo đẽo ... bần thần bên em .
  Trở lại chuyên mục của : Ngô Đồng