NGÔ ĐỒNG


Mua

Tôi mua cái lúm đồng tiền
Của em đem giữ cất riêng một mình
Xin thêm chút khoảng trời xinh
Tôi mang về cất chuyện tình tôi -em !

Im
 
Hôm kia nhớ buổi tình cờ
Có cô má thắm áo hờ lệch khuy
Tôi ngồi chẳng dám nói gì
Cứ im ỉm liếc đến khi mình về
 
Phong Thu

Hôm qua bắt gặp cái nhìn
Của ai xanh biếc mà tim phập phồng
Hôm nay trời đổ mưa dông
Phập phồng lại đợi phập phồng hôm qua .

Lạc Lối

Em ngồi tát ánh trăng suông
Gió đùa ngực áo khẽ buông hương về
Lung linh vàng dãi tóc thề
Tôi quên mất lối trở về trần gian

Động


Đêm qua hương động áo người
Sắc tình chín rộ cả lời trần gian
Thanh tân dẫu có muộn màng
Cũng là nét ngọc trâm vàng ngày em .

Vẽ
 
Ta về mở ngửa bài thơ 
Vẽ lên trên ấy giấc mơ của đời 
Nét em tròn trịa môi tươi 
Nét còn lại nét ta cười với mơ

Cô Lái Đò

Thuyền về neo bến hoàng hôn 
Chòng chành con sóng đã mòn rêu phong 
Tiếng ai vừa hát vừa mong 
Nỗi lòng cô lái đò mông lung buồn .

Trở
 
Đêm nghe chiếc lá trở mình
Mầm xuân trở giấc riêng tình trở đau
Hình như vừa gãy nhịp cầu
Nên thuyền trở bến ... tìm nhau đâu rồi ?

Mập Mờ

 Hình như có kẻ mập mờ
Ngoi lên hụp xuống như chờ duyên ai
Thuyền về rẽ sóng làm hai
Chọn bên bến đục nên sai hẹn rồi 

Vô Tình
 
Thời gian như cõi không bờ
Thoắt trong chớp mắt đã mờ khói sương
Gặp em giữa chốn đời thường
Buộc nhau cái nợ cái thương đem về .

Tiếc

 Hôm qua vào chốn hẹn hò 
Ngại ngùng ta cứ giả đò liếc ngang 
Áo em khuy lệch rõ ràng 
Ngồi im anh tiếc thời gian ...muộn rồi

 

  Trở lại chuyên mục của : Ngô Đồng