NGÔ NGUYÊN NGHIỄM


Kinh Hành

Móng bạc vắt ngang đầu
Ai gánh càn khôn tới ?
Ðục đẽo bóng tinh cầu.
 
Mờ nhạt nét phù điêu
Chảy đầm đìa huyễn khí
Kìa, khổng tước gọi chiều
Vang rền trong mộng mị
 
Sống như ngọn hải đăng
Cháy đỏ hồn thiên cổ
Hiển hoa thế giới nào
Sắc giới đèo tay vỗ
 
Quang quẻ đụng u minh
Lập lòe gương cát bụi
Gánh đại trời tử sinh
Ðổ cho đầy miệng túi
Thần khí vắt quẻ khôn
Tam hào liền một mối
 
Hối chuyển đất hòa trời
Càn khôn không ranh giới
Ngỗ nghịch sắc vàng bay
 
 
 
 
Ẩn hiện vũ trụ xa
Biến thiên vô lượng kiếp
Búi tóc xuống thiên hà
Rải hoài bao hài cốt
Ta sống chết trong ta
Giữa phạm thiên phiêu hốt
 
Hình như tiếng tì bà
Chảy theo hạt huyết đỏ
Vừa đọng dưới chân mi
Thoáng, rụng vèo dưới cỏ
 
Lăn lóc giữa phong trần
Hột sát na nghiệp lực
Lỡ cắn đầy răng thơm
 
Ngoại thiên như chớp liệng
Trên bàn thờ hạo nhiên
Ðịa cầu không chỗ dựa
Hoác ngộ cười hoa sen
 
Chuyển mình đau dạ đẻ
Ðỏ ngôi nhà hài nhi
Chuyển mình búp mới hé
Rộn ràng âm họa mi
Ai gánh càn khôn tới ?
Lấp tam hào vô vi.

  Trở lại chuyên mục của : Ngô Nguyên Nghiễm