NGUYỄN NGỌC DANH


Hồn Thu Xưa


Sương rừng theo điệu Thu ca
Từ trong huyền sử bay qua đêm dài
Rồi nương nhè nhẹ gót hài
Bước thời gian động bên ngoài hiên trang

 

Nhìn ra thấy lá ngổn ngang
Thu vàng vừa rụng dưới hàng dậu thưa
Ai đem buồn tự ngàn xưa
Thả theo gió Bấc cũng vừa tới đây


Hàng phong tuổi hạc nhánh gầy
Vươn tay đứng ngắm ngàn mây qua trời
Mở trang cổ tự truyền đời
Tìm người thiên cổ trong lời sấm ngôn 



Vào Thu
 

Ca- Li miền bắc trở lạnh rồi
Sáng nay sương đọng lá phong rơi
Bỗng dưng sao thấy hồn lơ lững
Theo nhánh lan gầy trong nắng vơi


Chậu cúc cũng đã ươm nụ vàng
Rung theo làn gió khẽ mơn man
Trời xa bát ngát mây lơ lững
Lấm tấm từng đàn ngỗng xuôi Nam

Xoã tóc vàng ươm liễu bên cầu
Xinh như kiều nữ xứ Bắc Âu
Còn ta ngọn gió Đông Phương lại
Tự hỏi rồi mình - Sẽ về đâu ?

Cung Tiến năm xưa dệt Thu Vàng
Ru hồn chiến sĩ đất phương Nam
Hôm nay đứng dưới trời mộng ấy
Ngây ngất trong màu lá Thu sang
 

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Ngọc Danh