NGUYỄN AN BÌNH
Về Đâu Những Mùa hạ Xưa
Mùa hè của tôi ơi
Về đâu sao vội vã
Giọt mưa bay qua đời
Ủ tình tôi xanh lá?
Phượng hồng còn thắp lửa
Đỏ một trời tương tư
Tiếng ve rền khung cửa
Gõ từng nhịp thiên thu.
Bài thơ tuổi học trò
Nằm im trong góc nhớ
Thời gian chẳng đợi chờ
Đón tình đầu bỡ ngỡ.
Còn đó những cơn mưa
Rơi trên triền môi mặn
Còn đó cuộc tình xưa
Trôi theo mùa hạ trắng.
Môi thơm chưa một lần
Tình sao mong manh quá
Bụi xóa mờ dấu chân
Giữa biển người xa lạ.
Về đâu mùa hạ cũ
Để tôi ngẩn ngơ hoài
Giữa sân trường rực nắng
Cánh phượng nào vừa rơi.
13/4/2018
Một Sớm Mai
Không chừng cỏ biếc lên xanh
Con chim núi hót trong lành suối khe
Tinh sương vẳng tiếng ngựa về
Cội đào hoa rụng lắng nghe mưa nguồn.
Nắng lên mắt lá lay buồn
Hiên chùa chợt giục hồi chuông chiêu hồn
Vàng theo hoa cải bến sông
Yêu người ngóng núi ngỡ lòng chiêm bao.
Xa bờ tình đã hư hao
Tôi trong dâu bể mắt sâu ngậm ngùi
Áo người thơm sợi tóc ai
Sớm mai thức giấc ngỡ đời hư không.
Vũ Điệu Chăm Dưới Ánh Trăng
Lung linh dưới ánh trăng
Tháp cổ trầm tư linh thiêng
Mang trong lòng biết bao bí hiểm
Bàn tay em mềm mại
Trong vũ khúc Apsara
Hồn tượng đá ngàn năm bừng tỉnh giấc
Một giấc mơ dài tiền kiếp mộng du.
Ôi! những đền đài lăng tẩm phù hư
Chảy dưới chân em vết hằn năm tháng
Đuôi mắt đẹp quyến lòng anh sâu nặng
Em uốn cong hình hài
Hoài thai từ kiếp đá
Mưa ngàn năm chưa phai nhạt tình người
Gót chân rung giẫm trên chiếc lá vàng
Giấu thương nhớ sâu trong lòng cổ tháp.
Từng hơi thở reo vui
Tiếng cười vang trôi lòng suối
Bay đi trong cõi vô cùng
Điệu múa Chăm chơi vơi cùng tiếng nhạc
Âm vang núi đồi từ nghìn xưa vọng lại
Nhịp trống rộn ràng
Thổi bùng trái tim em rực lửa
Đốt cháy cả mặt trời đêm
Rung động đất trời
Cưu mang một tình yêu vĩnh cửu.
Mỹ Sơn 11/2017
Sài Gòn 4/2018