NGUYỄN AN BÌNH
 
 
Chỉ Là

 Chỉ là sợi tóc em xưa
Vàng trong nắng – xanh trong mưa một thời
Bốn mùa quấn quít hồn tôi
Cỏ cây đơm lộc nẩy chồi hoa niên.
 
Chỉ là áo lụa hoàng kim
Những năm tháng ấy biết tìm nơi đâu
Hỏi lòng còn nhớ mưa mau
Hương con gái ướp tình đầu tôi say.
 
Chỉ là hạt ngọc sương mai
Tinh khôi đọa xuống trần ai bụi lầm
Ngày sau theo dấu lăn trầm
Đâu hay sỏi đá trăm năm còn buồn.
 
Chỉ là chiều tím hoàng hôn
Bay ngang nỗi nhớ tay buông mất người
Em về từ cõi liêu trai
Còn vang guốc mộc một ngày đã xưa.

Thương Nhớ Miền Tây


Ta lại về sông Tiền
Trôi tìm con nước lớn
Khẽ chạm làn sóng dợn
Bao mùa trăng đầy vơi.
 
Ta nhớ tiếng cơm sôi
Bếp nhà em khói mỏng
Điên điển vàng giấc mộng
Nở rộ suốt triền đê.
 
Đàn cá chưa quay về
Màu nước son lạ quá
Lưới đăng vơi tôm cá
Cớ gì ta quắt quay.
 
Thương mấy nhánh sông dài
Mùi bùn non dậy cỏ
Lanh canh xuồng lá nhỏ
Ai thăm lưới gác dầm.
 
Báo những chiều mưa dông
Bên mâm cơm đạm bạc
Chắt phù sa lép hạt
Có tiếng gà sớm mai
 
Sao ta mãi nhớ hoài
Ngọt câu hò sông Hậu
Lòng em xin nương náu
Trắng xóa mưa sông Tiền.
 
Một chút tình thuyền quyên
Quê hương là cội rễ
Đi qua thời trai trẻ
Mơ một chốn quay về.
23/06/2022
  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn An Bình