NGUYỄN AN BÌNH


Cho Cuộc Tình Rong Chơi
 
Xin được hát lời yêu em
Bằng lời cỏ cây tràn ngập bóng đêm
Bằng giọng ngân nga loài côn trùng tháng tám
Bằng giọng khàn khàn bể tiếng tên du ca thèm rượu
Suốt đời mải mê đi tìm hạnh phúc
Lang thang trước nhánh sông ngược dòng đoạn khúc
Con cá bơi hoài
Lại đớp bóng biệt tăm.
 
Xin được nhớ lấy bàn tay em
Khi nắn nót bức thư tình ngày cũ
Thời chỉ có những lá thư gởi theo đường bưu điện
Làm cầu nối cho tình yêu đôi lứa
Thời chưa có di động, facebook, zalo
Chỉ bằng một cái quẹt tay
Yêu thương hiện ra trước mắt
Bằng những lời tình có cánh
Nhưng anh vô cùng hạnh phúc
Khi mòn mõi đợi chờ
Một cánh thư gởi nhầm địa chỉ.
 
Xin để tình yêu được ngủ yên
Giống chiếc máy thời gian ngủ đông
Trong vườn địa đàng cổ tích
Tuổi trẻ dừng lại nơi đây
Màu xanh vĩnh cửu
Không cần đâu em chiếc môi hôn chàng hoàng tứ
Đánh thức nàng công chúa say giấc ngàn năm
Hãy nhìn theo cuộc tình rong chơi
Dù mệt nhoài trong âm ba tiếng sóng
Lời réo gọi tình nhân
Tím chiều lồng lộng.

Mưa Bên Này Nhớ Nắng Bên Kia
 
Người chối từ chia sớt buồn vui
Sương giăng in mép lá ngậm ngùi
Hồn treo đá tảng từ muôn kiếp
Giấu nỗi oan khiên lẫn ngọt bùi.
 
Gió tẩy trần thơm một ngón tay
Trăng non tiếc nuối dấu lưu đày
Che tôi khôn hết màu mây khói
Cuối một phương trời lạnh phút giây.
 
Vó đã chồn chân kiếp ngựa người
Em còn son trẻ đỏ bờ môi
Tội mưa và nắng  chia hai hướng
Người một mình ngược bóng đêm trôi.
 
Em như nắng sớm nét tinh khôi
Tôi hóa mưa chiều rơi lẻ loi
Mai kia tóc nhớ thèm xanh lại
Đuổi kịp dòng đời đã mù khơi?
 
Đón nhau về thắp ngọn nắng khuya
Thèm hôn ánh mắt vội chia lìa
Ừ thôi tình mỏng hơn voan lụa
Mưa bên nầy nhớ nắng bên kia.

Hư Ảo Người
 
Hư ảo người hay hư ảo tôi
Nạ đeo sao kín được mặt người
Dòng trôi mất dấu sông không đáy
Mộ địa đầy những bóng ma trơi.
 
Hư ảo người hay hư ảo mưa
Li ti hạt nhớ gọi âm thừa
Cây cao ngút gió đành phơi mỏng
Rêu ngói đình chùa phủ phố xưa.
 
Hư ảo người hay hư ảo em
Người chờ nghiêng cốc rượu tàn đêm
Sóng xô nên tuổi đời gãy gập
Treo cột buồm đợi giông bão lên.
 
Hư ảo người hay hư ảo trăng
Vàng theo bóng ngựa vó trầm luân
Hồn ai vừa thoát đi muôn hướng
Tiễn đưa người còn vọng bát âm.
 
Hư ảo người hay hư ảo mây
Đất cao trời thấp khói sương bày
Ráng bay cột nắng tà dương gọi
Đỏ rực vũng lầy bủa lưới vây.
 
Hư ảo người hay hư ảo khuya
Bước đi bước một thịt xương lìa
Xác phân từng mảnh vùi khôn rữa
Một thế kỷ buồn đã rẽ chia.
 
Hư ảo người chỉ hư ảo thôi
Trần gian nào kể hết buồn vui
Trăm năm  cũng chỉ là quán trọ
Thiên thu rơi rụng xuống ngậm ngùi.
17/7/2018

 

 

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn An Bình