NGUYỄN AN BÌNH


Đi Qua Mùa Bão Dịch
 
Trời vẫn xanh và phố vẫn xanh
Dọc theo hàng cây, ghế đá, góc phố ven đường
Tôi vẫn nghe tiếng gió rì rào gọi nhau
Hôm nay nắng cũng chưa bao giờ đẹp và vàng đến thế
Đâu đó tiếng dương cầm trong starbucks
Dạo bản serenade của Schubert
Nhẹ nhàng và quyến rũ
Tôi hình dung đôi cánh trắng thiên nga
 Đang hồn nhiên đùa trên sóng
Thật bình yên an lành.
 
Sáng nay không còn nghe tiếng rao thân quen
Cùa người bán bánh giò, xôi khúc
Chị đã về quê từ chiều hôm qua
Tránh mùa dịch đang tràn vào thành phố
Sống ở đâu bây giò cũng quá khó khăn
Chẳng nơi nào bình yên chị nhỉ?
 
Ký túc xá đóng cửa biến thành khu cách ly
Bạn đã đi và chưa biết bao giờ trở lại
Thành phố tạm dừng mọi hoạt động
Nhiều  kịch bản được đặt ra
Khó có kịch bản nào hoàn chỉnh cho điều bất ngờ sẽ đến
Nó bí hiểm như đường sin gợn sóng
Và người bạn văn của tôi đã bay vào tâm bão*
San sẻ niềm khổ hạnh
Bên người tình của mình thật quyết đoán.
 
Thành phố chưa bao giờ
 Có kỳ nghỉ tết lại dài đến thế
Người nghèo lo toan những ngày thất nghiệp
Xin đừng mặc cả với thời gian
Tất cả còn ở phía trước
Tất cả còn là mật ngữ
Người nói chuyện với nhau bằng mắt
Chuyện gì đang xảy ra
Rồi tự nhủ - tất cả sẽ ổn thôi mà.
 
Nắng vẫn ấm bên hiên mùa đại dịch
Lòng chợt nhớ đến người bạn gái đang ở xa
Bỗng cuồng chân đến phát điên lên được
Chưa bao giờ tôi khát khao dữ dội như lúc nầy
Được quẩy ba lô lên đi
 Và đi...


*Nhà văn Trương Văn Dân đã bay trở lại Ý khi vợ anh còn mắc kẹt bên đó khi dịch Covid 19 đang bùng phát dữ dội.

Mùa Hoa Gạo Bên Sông

Nắng tháng ba đem theo mùa hoa gạo
Thắp vào tim đỏ cả một triền sông
Chiếc lá rơi xuôi dòng đời mải miết
Biết về đâu – trôi cánh nhớ mênh mông.
 
Hoa đầu mùa hương nồng nàn thiếu nữ
Chùng chình hoài màu ký ức thời gian
Hoa của đất của trời của thương nhớ
Của mùa yêu của năm tháng dịu dàng.
 
Nắng tháng ba áo người phơi sương mỏng
Bay theo chiều trên ngọn sóng vừa xa
Phải là em ngang qua miền ký ức
Để lại dấu chân không thể xóa nhòa.
 
Màu hoa đỏ có thấy lòng trẻ lại
Một góc trời hoa gạo của ngày xưa
Soi chiếc bóng bên dòng sông bến nước
Lặng lẽ chờ ẩm ướt một cơn mưa.
 
Nắng tháng ba hoa trôi theo dòng nước
Lặng lẽ tìm khoảng khắc chút bình yên
Thuở mới yêu tim mình thành sắc lửa
Cháy bao năm ám ảnh khói ưu phiền.
 
Còn ai về nhặt cánh hoa đã rụng
Để chia tay mùa hoa gạo tháng ba
Giấu vào nhau tóc phai màu hiên cửa
Bên triền sông già cỗi hạt phù sa.
24/03/2020

Lên HOÀNG SU PHÌ
 
Lên Hoàng Su Phì ngắm mây đầu núi
Tìm mùa vàng trải mấy thửa bậc thang
Lên cổng trời gió cuốn từng lốc bụi
Bóng ngựa thồ leo dốc nặng lan man.
 
Cô gái Nùng địu gùi lên nương sớm
Nghe tiếng khèn chợt má đỏ hây hây
Nhà em dưới chân đồi phơi mưa nắng
Khói cơm chiều có mơ chuyện ngày mai?
 
Con sông Chảy uốn mình qua khe núi
Nước về xuôi xin giữ chút hương rừng.
Đàn bướm trắng bay theo mùa thảo quả
Qua  đồi chè shan tuyết ủ hơi sương.
 
Tây Côn Lĩnh ẩn mình nơi biên viễn
Núi tiếp mây bảng lảng vắt ngang đèo
Xe lắc nhịp qua từng cua cùi chỏ
Bên thung sâu bên vực đá cheo leo.
 
Chợ vùng cao có neo lòng khách lạ
Hoa mận hoa mơ trắng cả đường về
Men rươu ngô say lòng người lúy túy
Một tiếng cười anh cũng đắm cũng mê.


 *Hoàng Su Phì – Hà Giang tháng 11/2019
   Sài Gòn, tháng 3/2020

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn An Bình