Mùa Giáng Sinh Buồn
 
Nguyễn An Bình

 
Về ngang qua giáo đường
Tiếng chim gù tháp chuông
Chúa còn trên thập tự
Lòng mang nhiều vết thương.
 
Lời kinh cầu ai nguyện
Chờ giờ phút hiển linh
Tin vui theo lời giảng
Cho tình yêu phục sinh.
 
Tôi con chiên lạc đàn
Quên hết bao điều răn
Thánh kinh bay đâu mất
Nào dung kẻ tà tâm.
 
Tôi chưa từng xưng tội
Nên lời tình dễ thương
Trong trái tim lầm lỗi
Khó qua cửa thiên đường.
 
Về ngang qua xóm đạo
Một mùa giáng sinh buồn
Chúa cười trên thánh giá
Em thành gió ngàn phương.
 
 Giáng Sinh 1976-2014
 
Nhớ Áo Lụa Vàng
 
Nguyễn An Bình

 
Còn chút mưa rơi trên bàn tay ấm
Thuở yêu người nào biết chuyện gian nan
Em đã quên  trong đời tôi hiu quạnh
Áo lụa vàng khóc một mảnh trăng tan.
 
Còn chút hương cho môi người thơm mãi
Dẫu muộn màng xin đừng nhạt môi son
Tôi và em chưa bao giờ gặp lại
Áo lụa vàng trôi vào cỏi mênh mông.
 
Còn chút sương thấm trên thềm rêu lạnh
Bên hiên người còn lại giấc mơ xưa
Tôi tìm em giữa mùa hoa lau trắng
Áo lụa vàng chìm theo những cơn  mưa.
 
Còn chút gió theo chân người đi mất
Có chờ nhau khi năm tháng phai tàn.
Chùm thiên lý sân nhà ai thuở nọ
Áo lụa vàng em còn nhớ tôi chăng?
 
Còn chút nắng gọi bình minh thức giấc
Đợi chim về chờ nhả hạt tương tư
Chiếc lá úa bay theo mùa lưu lạc
Nhớ áo  lụa vàng màu mắt tiểu thư.
 
14/12/2014
 
Mười Năm Bóng Ngựa Qua Thềm Cũ
 
Nguyễn An Bình

 
Mười năm mộng trổ mây thành khói
Nhớ áo quỳnh hoa chợt ngẩn ngơ
Nhớ tóc hoàng kim chiều đông muộn
Cùng nhánh sông xưa khuất bến bờ.
 
Mười năm nước cuộn bao dòng nhớ
Quán trọ trần gian lạnh buốt hồn
Giấu mãi đời trong từng hạt bụi
Một mình còn lại mảnh trăng suông.
 
Mười năm tình đã phai màu tóc
Nắng ngậm ngùi trên ngón tay thơm
Tôi lặng nhìn hàng cây trốn gió
Thì thầm chiếc lá  nhớ nụ hôn
 
Mười năm bóng ngựa qua thềm cũ
Bạn đã xa tình cũng rất xa
Cuối năm uống rượu tìm hơi ấm
Mắt chợt cay theo khói quê nhà.
 
 Tháng 12/2014

 

 
  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn An Bình