NGUYỄN LÂM CẨN

 

Tự Vẽ…
 

Vẽ mùa đông hình cái ổ rơm
Nồng nàn ủ mùi thơm cua cáy…
Hơi ấm dọc ngang ken dày kết lại


Sợi rơm khô chúng mình gặt hái
Đêm đông lót ổ chung nằm
Nửa manh chiếu cũng chín mùa ngọt trái


Vẽ ổ rơm mùa đông ấm mãi
Từ tay em dệt trải lưng nhau
Kết tinh mùa hương gạo trắng phau


Mùa đông trốn biệt đi đâu
Vẽ vào ổ rơm hai trái tim nho nhỏ
Cho đến ngày sợi rơm kết cỏ.


Hà Nội, 28-11-2016
 

Vọng Phu
 

Những hòn đá
Bồng con
Hát ru
Mong đợi…
Nhô lên thành núi
Núi vươn lên mây trời…


Những hòn đá
Bồng con
Hát ru
Mong đợi…
Đổ bóng xuống
Thành thanh gươm
Thành khẩu súng
Thành dòng sông máu trôi…


Thần khí bốc lên
Tụ lại
Kết tinh huyền thoại
Đứng ở đâu cũng thấy… 
Mẹ tôi.


Hà Nội, 24-11-2016
 

Chúa Ơi! 
Hãy Còn Xanh!


Va đập vào một cánh hoa
Nặng hơn tảng đá
Không bầm lên thịt da
Gục ngã!


Va đập vào một làn hương
Không nhìn thấy
Thành bãi chiến trường
Như chiến tranh qua đây và ở lại


Gom nhặt cánh hoa và mùi hương
Gieo thành trái
Ngọt hay đắng hề chi
Gói vào lòng cất đi!


Đừng tìm đến lấy hạt
Đừng hỏi vì sao im tiếng hát
Đừng ai
Và đừng ai…!


Rồi một mai
Thấy trái cây trong vườn cấm
Chắc là Chúa đem về
Người dụ vào cơn mê


Không mà!
Chặc lưỡi
Chúa ơi!
Xanh lắm! 
Hãy quay đi!

Hà Nội, 23-11-2016

 

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Lâm Cẩn