NGUYỄN LƯƠNG VỴ

Gửi Vỉa hè Sài Gòn
 
I.
 
Mần một bài thơ xù xì
Nhờ gió tháng Chín mang đi
Về thăm vỉa hè góc phố
Đến chào quán xá mộ bi
Rùn vai ma khuya sóng sánh
Rụt cổ quỉ đêm rầm rì
Nhậu một mình thấy chín cõi
Bàn trơ khía cạnh lầm lì…
 
II.
 
Mần một bài thơ cũ mèm
Vọng cổ xuống xề đi em
Thiệt là mùi để lấy trớn
Thiệt là hứng cho đã thèm
Hỏi người đi đâu bụi bặm
Nhắn ai ngồi đó lấm lem
Thân có tàn ma có dại
Bờ đêm tóc xõa vai mềm…
 
III.
 
Mần một bài thơ đục ngầu
Như kênh Nhiêu Lộc tìm nhau
Cố nhân hồ như khách lạ
Tri âm ắt hẳn đêm sâu
Viên sỏi cựa mình chẳng nói
Bóng cây gù lưng biếng chào
Chỉ biết đưa tay vuốt mặt
Ngậm ngùi ghi lại đôi câu…
 
IV.
 
Chẳng biết tìm ai cuối phố
Bước lạc bước gió lạc gió
Sài Gòn Chợ Lớn mưa bay
Thủ Đức Bình Dương nắng đổ
Bùi Giáng thương nhớ liên tồn
Joseph trầm tư mộ cỏ (*)
Thất thanh gọi Nguyễn Tôn Nhan
Lục-Bát-Ba-Câu chín đỏ…

V.
 
Mần một bài thơ tím bầm
Vần vèo rách rưới từ tâm
Thằng nhóc ngày xưa xơ xác
Lão già đêm nay cù câm
Ôm gái lạ mà tơ tưởng
Nhớ trăng xưa để mớ thầm
Ơi con trăng thơ dại ấy
Mười ba lạ nhỉ mười rằm…
 
VI.
 
Mần một bài thơ nát nhàu
Âm vang nhòe nhoẹt vó câu
Ồ ngàn dâu ồ tượng số
Ối mười phương ối địa cầu
Nhớ nhau phút giờ kiên khổ
Tìm nhau năm tháng thương đau
Trời Sài Gòn trăng châu thổ
Một hôm tan hết sắc màu…
 
VII.
 
Mần một bài thơ dở dang
Gửi trao thượng đế lang thang
Ý chưa thỏa tứ đã nghẹn
Chữ chưa bưa lời đã tan
Nhấp nháy niềm kia huyệt mộ
Gập ghềnh nỗi nọ gió ngàn
Đành buông hai tiếng gọn lỏn
Đù Má! Đứt ruột bầm gan…
 

09.2011
 
(*) Joseph: Thi sĩ Joseph Huỳnh Văn:“Em hỡi khi tay ngà rỏ máu / Thì lòng ta mộ cỏ xanh rồi…”

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Lương Vỵ