NGUYỄN XUÂN THIỆP
Khúc Gió Đông
viết tặng Dung
Đêm. tôi trở về
từ cánh đồng của những cây gai nhọn. và nhụy hoa úa tàn
nơi những tiếng ho. bóng bầy quạ đen. đập cánh
trên cao. trăng thượng tuần. một nét nghiêng. của tranh salvador dali. vẽ phác sơn dầu
đường khuya vắng
hàng cây khô. vẫy gọi. những người ốm. qua cầu
tôi và dung. tìm nhau. trong bàn tay ấm
giữa khuya
chợt nghe từ xa. jingle bells. jingle bells
jingle all the way
lòng hân hoan
như buổi đầu mới gặp
ở sài gòn
cách nay vừa tròn năm mươi năm
ôi. chỉ là giấc mơ
của những chùm gai nhọn
tôi và dung. rời tay nhau
đêm
trên cánh đồng băng giá
không có tiếng ngân. jingle bells
chỉ có cỗ xe. của gió
và bóng con tuần lộc
chở dung đi
về nơi không có bóng quạ đen
của cơn đau
nơi dung sẽ gặp
niềm vui mặt trăng màu đỏ
phù dung. trong khu vườn
bình an
Cây Thông Nhỏ
cây thông nhỏ
nhỏ và tịnh. im
của mùa giáng sinh
nhỏ
và bé xíu
ôi cây thông
như một bông hoa
ai đã tìm thấy bé
trong khu rừng
và đem về đây
bé có buồn không
khi phải đi xa như vậy
tôi sẽ an ủi bé
tôi sẽ hôn lên cái vỏ khô
và ôm bé thật khắng khít trong lòng
rồi tôi sẽ treo lên cánh tay. và những ngón tay của bé
những sợi dây ánh sáng
những trái chuông
những quả cầu
những quả cầu
và ngôi sao bạc. mặt trăng của rừng oải hương
những chú nai biết bay
và chiếc xe. phủ tuyết
cùng lũ lạc đà. chở các đạo sĩ đông phương. về kính lạy chúa hài đồng. trong máng cỏ
suốt năm qua. chúng ngủ yên trong thùng giấy. lãng quên
bây giờ được mang ra. rực sáng
trên cây
ôi cây thông bé nhỏ
của niềm vui. trong khốn khó. nghèo hèn
đêm nay
tôi sẽ cùng người bạn nhỏ
camille
đứng nắm tay nhau
múa. và hát
noel. noel