NGUYỄN XUÂN THIỆP


 
Mưa
 
 
mưa mù sa. mưa tháng tám. hay mưa tháng năm
tôi đi. hồn cây. mưa hạ hay mưa mùa đông
em vẫn bên bờ kia. biển. mây. vàng nắng đậm
tôi nhìn trời. gọi một vầng trăng trổ bông
 
mưa từ đất rộng. áo em phai. mưa qua sông
mưa sài gòn. mưa ở đây. mùa new orleans
tiếng đàn trầm rụng. quán âm. cõi blues nức nở
khuya rồi. có tiếng sóng. và rừng xưa nước 
                                                          mắt xanh

 
em có nhớ. mai kia. sẽ mưa trên hồ sen. trên
                                                       rặng nhãn 
tôi làm cánh chim cổ tích bay ngược thời gian
em chơi nhảy dây. nhớ cột giùm đôi vạt áo thơ. 
                                    con chuồn chuồn đỏ
vết đau ấu thời. chiếc kẹp tóc quên trên ổ rơm

 
khi xa tôi. trời mưa không nhỉ. thì cứ nói là
                                                      mưa đi
thêm chút mộng. người xa nước. lúc chia tay
                        những bông trúc đào. ướt tóc
rơi. mái hiên thưa. nhìn gì nữa. phố mưa
thấm trên trang sách. em ôm vào ngực. lỡ mai
                                         người không về

 
thì mưa
những guồng tơ quay. dưới mái nhà mây xám
mùa thu
rồi mùa hạ
tiếng ve khơi biển rộng
vỡ quá khứ. mù. tôi đi
qua những chiếc cầu treo. thiên niên kỷ tàng 
                     tàng. nghiêng.  thành phố quạ
trở giấc tường vi. mưa ở đây. mưa từ rất xa.
                                                   rất xa




Khúc h.

 
uống cạn chén rượu này
xa. kia. đồi cỏ tía
chiều
màu của cơn giông. tàn úa. trong cây
lời cuối. lúc chia xa
bay từ hốc lửa
thư viện. giờ này đã vắng. tiếng đàn im. người đi qua cầu. một mình

 
đi qua
đi qua
tưởng tượng. chiều 
trước thềm ngôi nhà ấy
ai đốt. những cánh hồng. khô
của tháng tư 
cháy lên
màu nắng. còn đau. ký ức tôi
hay đi qua
khu chung cư trên đồi thông. những bậc đá. và cỏ lau
số 3. nguyễn trường tộ
thấy gì trên con dốc
ngọn đèn. ai thắp lên trong chiều
ôi. dã quỳ. xưa
đã chết

này. hành giả phương đông
đứng nhìn vầng trăng. rực cháy
trên nóc tòa nhà gold empire
hư ảo thời gian. mặt trời. và đỉnh núi tuyết
cất lên
khúc h. của những thành phố nắng quái. những cây 
                          cầu bắc qua giấc mơ. kêu như chim của thời
                          chưa có sử

 
hoàng hôn
hãy là gã du ca. roger ridley. với cây đàn thùng
trên góc phố
santa monica. gào
khản giọng
stand by me. stand by me. o darling
tiếng đàn. và mái tóc. mắt của mặt trời chiều
hắt bóng. con chó nằm gác mõm
người đi qua
đồng tiền. rơi. trong nón
và. trẻ con. reo cười
ôi
chiều
santa monica

này em có nghe
em có nghe
khi trời nổi gió
tiếng của một nhà thơ. vang vang
những âm khô. rỗng
trong khu nhà trên đường magnolia
gọi về cơn mưa. em đứng khóc
gọi lại chuyến ô tô ray ngày ấy
ngọn đèn vàng. bến ga

 
hay hãy như
allen ginsberg. đứng trên quảng trường times 
                             squares. mơ về times quares
tên da đen thổi điệu kèn. buồn. thổ huyết
lúc bình minh. 5 giờ sáng
người homeless ngủ. nằm mơ những vì sao

 
và khúc h.
 
 
Chiều. Hải Đào Đỏ
Nhớ Lê Uyên Phương
 
 
ngày đi. cây hải đào rực đỏ
trong mắt tôi. mùa rợp cánh hải âu
kêu thét đậy. triều laguna. sóng vỗ
người ơi. chiều hải đào. tôi về đâu

ngôi nhà đó. vẫn tường vi mấy độ
bên chung trà. uống sớm mai nào
thoảng hương. một chút hồn siêu thực
và màu terre de chine. trăng blues xanh xao


 
khúc hát. những vì sao lạ mọc
trên tóc cây. dẫn lối anh về
quán cà phê buồn. vỉa hè. và gió
có dấu chân một người đã qua

 
đã qua. dạ khúc. tiếng đàn u hoặc
trời không mây. những mái nhà phơi
hồn du ca. hoàng hôn phủ kín
có nghe buồn từ thuở thơ tôi

 
này em. hãy đưa anh ra biển
bầy hải âu. kêu. kêu hoài
có không giấc mơ về lại
trong ly cà phê. kìa nắng phai 

 
nắng sẽ tắt. và cuộc đời sẽ hết
như âm rụng vỡ. hài kịch điên
ánh đèn vừa lên. sau khung cửa
ai cười. chừng đã lãng quên



 
  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Xuân Thiệp