NGUYỄN XUÂN THIỆP

Trong Căn Nhà Ký ức
 
trong căn phòng. ký ức
của anh
một ngọn đèn
soi. chiếc ghế trống
cây đàn. câm
và những cuốn sách. bụi
một tấm gương
ngày nào anh đã vẽ
hình đôi mắt
bây giờ biến thành hai cánh bướm. màu nâu
em
em hãy bước thật nhẹ
kẻo tiếng động
của những đổ vỡ
một lần đi qua đời anh
sẽ thức dậy
anh muốn
mọi vật cứ lặng yên
lặng yên
như trong những bức tranh
dưới căn hầm
của người họa sĩ
ở đường natick. bên rừng mây. xưa
 
collage những giấc mơ

có khi nào
anh được cùng ai
ở một nơi nào đó
ở nha trang chẳng hạn
ngồi nhặt những chùm bông giấy
hôn má nhau
trên sân nhà
hay ở đường duy tân. sài gòn
gần trường luật
nắm tay nhau. đi. dưới bầu trời mùa thu
nhìn những cánh dầu bay
như trong giấc mộng
ờ. có bao giờ
được như thế không em
 
có khi nào
anh được cùng ai
ngồi giữa bạn bè
ở sài gòn ngày ấy
có cà phê. ở old friend
có tiếng đàn trương thin
và ở đâu nữa
có tranh thân trọng minh
giọng ngâm thơ hồ điệp
và anh sẽ viết tặng
đỗ hồng ngọc. tuệ mai
những câu thơ về eo gió. đồi dã quỳ
của ngày chiến tranh
và đọc
điệu hoài hương xanh
và ánh trăng
cho thầy tuệ sỹ nghe
khi nắng lên. trên những chùm bông khuynh diệp. màu vàng. ứa lệ
như đã có lần. giữa quán khuya
ngồi đọc trà oán
vỗ bàn ca. bên những người bạn trẻ
có bao giờ
hả em
hay chẳng bao giờ có

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Xuân Thiệp