NHẬT QUANG
Ký Ức Sông Quê
Ta bơi ngượcvào ký ức…
nơi dòng sông tắm mát tuổi thơ
trên những con đò
chở trăng về xuôi, ngược đêm rằm mênh mông
kìa lam chiều khói toả
đọng hiền trong mắt mẹ chiều nay
Chiều bên hiên
bình yên nghe câu hát mà say
à… ơi! êm ả lời ru
nôi hồng xưa kẽo kẹt
câu hát vút qua rặng tre
cong vòng nỗi nhớ!
Xa xa vàng ươm mật cánh đồng
miền ký ức…nghe sông quê hát
chiều ngủ say
con đò gác mái chèo
kỷ niệm nào- ngày ấy còn chăng?
Ai gánh nước giẫm hồn trăng
ai gọi ta trôi về kỷ niệm …
dòng sông quê
nơi thời gian nào lưu luyến
mùa rạ thơm, hay những cánh cò?
Tiếng bìm bịp gọi bầy
tiếng chim sẻ ríu rít ban trưa
như trốn vào vai mẹ
gió chiều nay cười khe khẽ
dường như thơ
bên lối nhỏ đi về
ta bơi ngược vào ký ức…sông quê
Tiếng Xuân Gọi
Em ủ ấp…hong mùa xanh lên phiến lá
nhẹ trải làn hương những nụ biếc đơm bông
trong gió sớm ban mai thêu vạt nắng thơm hồng
ươm vàng cội mai trước ngõ
Bên thềm Xuân sẽ rực rỡ
bướm vờn nhụy hoa ươm mật ngọt xuân tình
em chờ đón anh về thoả hạnh phúc…
như đoá hoa rạng rỡ hấng giọt nắng tinh khôi
Về chưa anh?
mùa Xuân đang thầm thì gọi
gieo niềm tin, mơ ước giữa lòng người
mắt long lanh, con thơ mong ba mua áo mới
khơi bếp lửa hồng thơm bánh chưng xanh
mẹ chờ các con vui phút đoàn viên
Tựa khung cửa
cha ngóng từng bước chân ngoài sân nắng
về nhe anh - ấm áp phút xuân nồng
mình đi dạo trên những con đường hoa thơm trải rộng
dưới nắng Xuân vàng tràn nhựa sống khắp nẻo xa.