PHẠM NGỌC SAN
Thủ Thỉ Xuân Về
Ta đi giữa mưa bay,
Dưới hàng cây không lá.
Môi gặp sợi gió lạ,
Hôn lạc loài heo may.
Chiếc lá nào chạm tay,
Ấm mềm mùa lưu luyến.
Đầu cành rung luyến tiếc,
Nhú dậy những mầm tơ...
Đâu một ta dưới mưa,
Cả hàng cây nữa nhỉ!
Và Xuân …
Tiếng Gọi Mùa Xuân
Có tiếng gọi!
Thoảng như làn gió,
Ta lang thang
Đường xanh tre xóm nhỏ,
Vòng vèo cùng sợi khói ngát hương…
Chiều tất niên,
Lòng nhẹ vô thường.
Giọt vàng nhạt
Phai nơi phiến mộng.
Ngày rơi xuống đáy chiều
Gọi hoàng hôn xao động.
Tiếng đùa vui đàn trẻ nhỏ
Gọi thơ ngây…
Bếp nhà ai lửa tí tách, khói gọi mây.
Bánh chưng tết
Hương bay
Gọi miền xưa -
Một thời mẹ cha vất vả!
Đêm trừ tịch,
Màn nhung yên ả.
Chôn “bể dâu” vào dĩ vãng xa xăm!
Khuya khoắt,
Một sắc đào Nhật Tân,
Hồng lên qua khung cửa…
Thời gian – vó ngựa
Phút giao thừa hương gọi mùa Xuân!
Men sắc Xuân thơm dịu trong ngần
Ta theo khúc “Đào Nguyên”
Vang lừng trong gió:
“Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
Quê hương dần xa lấp núi ngàn
Ta đi giữa mưa bay,
Dưới hàng cây không lá.
Môi gặp sợi gió lạ,
Hôn lạc loài heo may.
Chiếc lá nào chạm tay,
Ấm mềm mùa lưu luyến.
Đầu cành rung luyến tiếc,
Nhú dậy những mầm tơ...
Đâu một ta dưới mưa,
Cả hàng cây nữa nhỉ!
Và Xuân …
Tiếng Gọi Mùa Xuân
Có tiếng gọi!
Thoảng như làn gió,
Ta lang thang
Đường xanh tre xóm nhỏ,
Vòng vèo cùng sợi khói ngát hương…
Chiều tất niên,
Lòng nhẹ vô thường.
Giọt vàng nhạt
Phai nơi phiến mộng.
Ngày rơi xuống đáy chiều
Gọi hoàng hôn xao động.
Tiếng đùa vui đàn trẻ nhỏ
Gọi thơ ngây…
Bếp nhà ai lửa tí tách, khói gọi mây.
Bánh chưng tết
Hương bay
Gọi miền xưa -
Một thời mẹ cha vất vả!
Đêm trừ tịch,
Màn nhung yên ả.
Chôn “bể dâu” vào dĩ vãng xa xăm!
Khuya khoắt,
Một sắc đào Nhật Tân,
Hồng lên qua khung cửa…
Thời gian – vó ngựa
Phút giao thừa hương gọi mùa Xuân!
Men sắc Xuân thơm dịu trong ngần
Ta theo khúc “Đào Nguyên”
Vang lừng trong gió:
“Âm ba thoáng rung cánh đào rơi
Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời
Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan
Quê hương dần xa lấp núi ngàn
Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền
Ai hát trên bờ Đào Nguyên…”(*)
……………………………………………….
(*) Nhạc phẩm”Thiên Thai” của Văn Cao
Mênh Mang Giao Thừa Phố
Mưa bay mờ phố nhỏ,
Lối cũ nhoà mênh mông
Lạnh tay chạm gió bấc,
Thầm tính tuổi mùa đông.
Góc phố bàng trụi lá,
Qua mùa tự đốt mình,
Giương cành trong mưa giá,
Mầm cựa đâu thanh thanh.
Giao thừa nào chẳng vội!
Ngày đông tựa tấc gang.
Phút đất trời hoà nhập,
Ta lạc giữa mênh mang!
Thu Về Hà Nội Giữa Chiều Xuân
Lộc vừng ơi! Chiều nay vàng rực rỡ.
Mặt hồ Gươm sóng nhuộm sắc thu vàng.
Ơn trời đất! Thoả lòng người nhung nhớ,
Đem Thu về giữa lúc chớm Xuân sang!
Ai hát trên bờ Đào Nguyên…”(*)
……………………………………………….
(*) Nhạc phẩm”Thiên Thai” của Văn Cao
Mênh Mang Giao Thừa Phố
Mưa bay mờ phố nhỏ,
Lối cũ nhoà mênh mông
Lạnh tay chạm gió bấc,
Thầm tính tuổi mùa đông.
Góc phố bàng trụi lá,
Qua mùa tự đốt mình,
Giương cành trong mưa giá,
Mầm cựa đâu thanh thanh.
Giao thừa nào chẳng vội!
Ngày đông tựa tấc gang.
Phút đất trời hoà nhập,
Ta lạc giữa mênh mang!
Thu Về Hà Nội Giữa Chiều Xuân
Lộc vừng ơi! Chiều nay vàng rực rỡ.
Mặt hồ Gươm sóng nhuộm sắc thu vàng.
Ơn trời đất! Thoả lòng người nhung nhớ,
Đem Thu về giữa lúc chớm Xuân sang!