PHƯƠNG UY


Vắng 5

Không phải được lựa chọn
Sự im lặng
và tịch nhiên vô bờ
Mà cứ tù từ mà chìm xuống
 rất sâu
 rất tối
ở đấy không kể nói được gì
là bị bắt buộc
 phải im lặng hoặc
Cũng không phải được lựa chọn
có thể tung hô
theo ngôn ngữ
của những chiếc búp trên cành
ưỡn ẹo vỡ ra những ngoa dụ
là những khúc ( không phải đồng dao)
mà miệng đã thuộc lòng
hoặc là ở đấy
là im tiếng
vô biên

 

Lội Qua Nhánh Đêm Buồn


anh học nói trên nhành thời gian gãy
nghe mùa đông về đập cánh chiêm bao
giọt nắng sót cố nhuộm tàng lá vỡ
gió mùa xưa còn lồng lộng ầm ào

dấu mưa cũ đâu còn in nhịp bước
lật tầng tầng kí ức cũng im hơi
anh mải mốt chỉ một điều vô ích
chốn tinh khôi không có lối khứ hồi

anh học vẽ mùa anh bằng mơ ước
bằng mùa đông bấc thổi rát trên cành
bằng tiếng xuân trôi giữa chiều lịm tắt
bằng nỗi buồn lăn mệt mỏi đêm thanh

anh học hát những ca từ cũ nát
đám kí âm rơi rụng trắng hiên nhà
em ngút ngát không về mùa di trú
nghe vô thanh ngồi khóc tiễn đêm qua.
 
Những Con Mèo
Mang Cổ Cồn Trắng 


Những nhánh cây khô mọc ra từ bộ não buồn buồn
- cháy rồi !
Ly nói khi màu xanh của hộp sọ đã bị ăn đứt
Trên vạt áo vest sáng nay,
những sọc song song chằng đều một khuôn ngực dở dang
như những dòng kẻ trên khuôn nhạc của bản Requiem một buổi khuya muộn mằn
 - “hãy để những con mèo đeo kính trắng và thắt cổ cồn trắng
còn loài người,
chúng ta hãy cùng nhau hóa thân trong ngọn lửa điêu tàn này, Ly”.
 một con mèo lấp lánh đã nói với tôi trong buổi sáng đầy nắng ấm hôm nay. 


 
  Trở lại chuyên mục của : Phương Uy