PHƯƠNG UY


Di
 
Ngáo chữ
 Cơn đại lộ chữ nghĩa
 hợp âm bay vun vút
 khúc intro mùa thu rơi lả tả những phím buôn buốt lửa
buôn buốt im lặng ngấu nghiến
buôn buốt hơi heo may lạnh quay quắt nhớ
những quãng tám câm lặng tiếng
và người dấu bóng
 
cơn nhập tràng chữ
tựa vòng bánh xe tròn xoay
 xoáy đều trong âm u của khối não tối tăm
 những ám tượng xanh nhức nhối
người hát rong đã cầm tù tiếng ca trong buổi bình minh
bằng cái chết
trong sương trời nhạt
 
Sốc chữ
những đại diện thay thế số
những ẩn ức không cầm biến
luôn là hàm biến thiên qua những âm vực ảo
parabol nở dài về vô cực ảm đạm
giữa đêm tối ám
rũ rượi nhớ một âm báo tin nhắn đến
trong bặt âm xanh màu máu.
 
cơn ảo tưởng vụt tan nát
em trôi về phía cực đại quên lãng
bỏ tôi lang thang đường nhị phân không gian day dứt nhớ
khúc intro mùa thu rơi lả tả những note rời câm nín
hoang vu chữ.
 
Tử Nạn Chữ

 
những con chữ xếp bằng - 
ra lối kiết già - 
mang máng mùi tạp lai giao cấu không cùng loại
cuộc chửa đẻ ngoại tính lén lút phạch phò đạo chích
tâm chữ nảy lung tung trong nồng sực giả câỳ- lạch bạch
những con chữ bị ép- quái thai - nặng mùi bợ đỡ bâng bô xô châụ-
rưng rức chiều nắng quái - hàn huyên cỏ xanh lá xanh giữa mùa gió giá - thốc ngược gió- thốc ngược nắng - cực cùng dối trá -
ngụ ngôn cẩu tạp chủng - chữ
khóc lóc giả tạo phường lòi tói - bè đảng vong nô- chữ
xác chết già - dòi bọ than van khóc mướn - chữ

những con chữ đeo kính trắng kính lão kính viễn thị loạn thị-
tẩm cổ cồn sặc sừ long não -
sặc triết lý-
nắng mưa nửa mùa nạc mở ba phân hai lạng rưỡi-
chắc bóp chi li giả danh hào phóng - làm từ thiện
nhộn nhạo trận nôn ráng chiều ói - vàng xanh
tươm mật

những con chữ béo núc ních 
trận cuồng tưởng
mỹ nhân mặt mo mặt mốc
đua đòi chòi mâm son 
dầu mỡ vàng suộm khói - xém - quá lửa - dư gia vị
nêm nếm không kheo kheó
thảm họa ẩm thực
 ngộ độc chữ

những con chữ chết oan
 không siêu sinh - ức
như ngày đoạn tụ - hờn căm 
cuộc o ép - đánh tráo - đánh cắp - bắt chước - học đòi - lu loa
trên mộ địa - tấm tức
nhị tỳ hương khói tha ma
bị áp chế - bị tầm nã ý nghĩ - chữ bay
tầng không thiên hà bát quái - ngã
lộn cổ - treo ngược cành cây

ngày tử nạn chữ...

Hình Dung
 
Ngồi ôm cơn bão trên ti vi
Màn hình hiển thị xa xót
Lửa bặt căm cơn lũ vô cảm rực rỡ
thu xếp đi qua trận địa chấn cõi trời
sự thống khoái im hơi.
 
Những ưu phiền rơi vãi theo mưa
ngọn gió mỏng không cõng mang được hết
mẩu lá khô như niềm tin còn sót lại
vào cứu trợ  thiên tai.
Những khuôn miệng vô hình há to trong gió
trận thánh ca ngân sương mù quá khứ
vằng vặc âm thanh
 
Bước ra từ vùng câm của trí nhớ
em đồng lõa với bóng tối
khi chiếc ti vi đã tắt
đóng lại một cơn bão đang hoành hành
đêm rảnh rang ngồi kể chuyện
Hoàng tử bé du hành sang mùa lá mới
chiếc hộp rỗng và con cừu
những đóa hoa xanh
hạnh ngộ rờ rẫm trong tiếng gió giật
em khóc vì những hoàng tử bé ngập vùi trong nước lụt
hay khóc vì một hoàng tử bé đã đánh mất một tinh cầu? 
Những ngón tay long lanh trầy xước
Gỡ mớ ngôn từ ra khỏi các bài diễn văn
Theo điếu thuốc cháy rối bời
tàn tro bài thơ mệt mỏi
Trong sự đêm mặc lên một chân dung quá cố
Tôi ngồi tái lập một tuổi thơ
bên  câu hát với những âm thừa
" ...Khi cành cây gãy
thì nôi sẽ rơi
cả nôi và bé
tất cả ... à hời "(*)
Gió vẫn hát khúc ca ru lẫm liệt
trong đêm mọc gai nhọn
Vọng một hình dung đã khai sinh...
 
P/s: (*) Mother Goose

Chiêm Bao

Có ngày chiêm bao ùa về trên mắt lá.
Đỏ hoe cái lạnh chớm mùa
Ta đi qua những ngày mưa không nhau
Lặng nghe gió cầu vồng nén chặt trong ngực
Chật chội mùa rơi
Chút diệp lục tàn gãy vụn
Bên  luống mùa ẩm thấp những ngày dài
Tiếng ho khàn thêu rát cả cuống họng thu phai. 
Giữa sát na định mệnh xa rời
Những lóng tay gãy vụn đã không còn cầm níu nhau
Ta đã mang khuôn mặt mình hai hướng trôi đi trong ngày ngược gió
Quá khứ là những hình dung tro than của một thời từng cháy đỏ
Rơi trong réo gọi hư vô. 
Em dọn dẹp bão tan cho một mùa yêu thương mới
Nồng nàn ánh sáng lá trạng nguyên
Vuốt ve yêu dấu những ngọn cỏ trong giấc mơ long lanh
Ngày mây rất trắng. 
Anh ngồi lì giữa đêm cũ mùa đông bạch tạng
Nghe cơn đau ố vàng
Tràn qua vết hằn trái tim ngày cũ
Bâng quơ nâng giữ một nhánh tình hom hem
Vọng hình hài trên những đoản âm héo rũ
Chờ một ngày nắng lên xanh
Một mùa thay lá mới
Em có về trên một khai sinh? 

Lãng Quên

Anh hát những ca từ rỗng toang bằng lồng ngực rỗng
bài ca tháng mười một lẩn quất trên đầu lưỡi
về cái chết của một giấc mơ
Mặt trời được tẩm ướp phoọc môn và treo lên chiếc đinh trên vách tường
trong cái khung pha lê rực rỡ. 
Anh ngồi hát những ca từ ăn năn
của cánh diều lên quá cao và đứt dây
làm cho tiếng sao diều bị bắt cóc
Trên khuôn mặt đầy những đốm tàn nhang của thời gian
con sphinx trở mình bật khóc. 
Anh ngồi hát bài ca lãng quên
nơi những đám mây trôi ồn ã
tình yêu chỉ còn là đóa hoa khô
rã cánh trong chiều tự ải
bên đường chân trời thâm quầng ánh mắt mộng du. 
Anh ngồi hát khúc ca "biết em không trở lại"
nghe đồng hồ gõ nhịp tiếng buồn
cơn đau chuồi qua cái lạnh của mùa đông cũ
chuồi qua vết nứt dưới cái đinh treo mặt trời trên vách tường
đi tìm trái tim Đan - Kô để được ủi an, dịu xoa trong ấm ngời ngọn lửa.
 

  Trở lại chuyên mục của : Phương Uy