Quê Em Đó Miền Trung
Quê em đó gánh hai đầu nỗi nhớ
Đủ bốn mùa xuân hạ nối thu đông
Có mưa nắng thấm hoài thân dâu bể
Và làng quê khói rạ ấm bao lòng
Quê em đó một thời bom đạn lửa
Cát bụi nào chẳng ngấm thịt máu xương
Mưa gió bão xé toang đời khốn khổ
Mái nhà tranh se thắt nỗi đau nhường
Quê em đó phải xuân qua ghé lại
Đón gió Lào hừng hực buổi hè sang
Và cái lạnh ngày đông run rẩy dạ
Lá vàng thu nước bạc trải muôn đàng
Quê em đó lúa đồng xanh ca hát
Nọ rừng vàng kia biển bạc anh ơi
Dẫu nắng đổ mưa rơi cùng bão tố
Khúc tình ca dào dạt vẫn vang trời
Quê em đó giữa cỗi cằn đứng dậy
Hố bom còn dẫu cuộc chiến đã xa
Thương mầm lúa yêu phù sa trẩy ngọn
Giữa ngàn xanh nghe sóng vỗ ru bờ
Quê em đó tự bao đời trầm mặc
Thân bán trời gửi đất phận nhà nông
Câu muối mặn gừng cay hoài muôn thuở
Giọt mồ hôi thắm đượm ánh dương hồng
Anh có về thăm mẹ với em không?
26.10.2016