THÍCH TÍN THUẬN
Trái Tim Trinh
Tuổi thư sinh đẹp tựa ánh trăng rằm
Biệt áo trắng em vào trường sư phạm
Với hoài bão mong đời sau tươi rạng
Ra trường rồi lên vùng bản thật xa
Giữa núi đồi dã quỳ thắm vàng hoa
Tình trắng muốt đóa hoa cà dịu nhẹ
Với nắng sớm mưa chiều cơn gió khẽ
Thương đầu trần chân đất trẻ thơ ngây
Học sinh nghèo bên cô giáo dắt tay
Sân trường nhỏ mặc tháng ngày vội vã
Vì lý tưởng ngày mai em chọn đã
Nào tính gì chuyện lời lỗ thiệt hơn
Chẳng có đâu bao chuyện giận tủi hờn
Đôi mắt trẻ chứa chan niềm mơ ước
Dẫu quần áo vẫn còn màu lem luốc
Nắng tâm hồn khẽ níu bước chân em
Cũng lắm người hỏi em mấy trái tim
Em khẽ bảo rằng hai tim đấy nhé
Một giữ lại một dành cho con trẻ
Dẫu mỗi đêm thư phòng lệ nhỏ buông
Nhưng vẫn hoài tim ấy mãi còn trinh
Bao tình cảm xin để giành sự nghiệp./.
19.11.2016
Bến Xưa
Tháng mười một bên triền sông dừng bước
Lặng ngắm trông những con nước ru bờ
Nghe rộn ràng âm hưởng của hư vô
Đang trỗi dậy giữa dòng mơ bến thực
Con sông nhỏ của một thời thổn thức
Khẽ uốn thân giữa bốn tiết tư mùa
Lúc êm đềm khi cuồn cuộn nắng mưa
Bao kỷ niệm vẫn như vừa thức dậy
Con sông nhỏ của một thời thơ dại
Những trưa hè mê mải nước lành trong
Lưới chiều buông thuyền êm ả xuôi dòng
Con cá quẫy bầy trâu nằm yên lặng
Gió nồm khẽ sóng mơn bờ cát trắng
Ngọn trúc già nghiêng bóng chải trời xanh
Khúc sông xưa vẫn tiếng hát trong ngần
Thuyền mát mái giữa yên lành sóng vỗ
Em môi thắm má hồng ngây ửng đỏ
Để hồn anh mãi nhung nhớ bồi hồi
Nắng chiều vàng hoa cải ngóng xa xôi
Triền sông ấy vẫn bên bồi bên lở
Quán trọ vắng yên đợi chờ khách lữ
Em không về đò mãi cứ hoài trông./.
21.112016