THY AN

 
Thơ Là Câu Hỏi
 
đêm tháng tư khó ngủ
những mộng mị chập chờn
ngơ ngác chong đèn đọc thơ trên mạng
nghe văn chương ray rứt
như dẫn dụ điều gì không tả được
nhớ buổi chiều bàn chuyện lăng nhăng với bạn già
đêm đến, trằn trọc câu chữ vẩn vơ
lạ lùng kỳ bí
thơ như ngọn lửa âm ỉ, như bàn tay ve vuốt
đưa vào lãng quên hay khơi lại ký ức
chối từ hay chấp nhận
hân hoan hay lao đao
chỉ biết lắc đầu, làm sao trả lời
thơ vẫn là câu hỏi
tự ngàn xưa thi nhân bức tóc…
và đêm nay ta không ngủ
chẳng còn tóc để bức
chỉ còn bàn tay vu vơ trên gối chăn…



 
  Trở lại chuyên mục của : Thy An