Tiếng Chim Trên Ngói Cũ
Này hỡi chùm lau trắng xóa
Thả gì vào gió đông?
Ta chợt thấy cánh thiên di run rẩy
Trên những lọn khói mềm...
Đêm qua nằm mơ thấy mình thành đứa trẻ
Chạy băng qua cánh đồng
Chạy mãi về phía đường chân trời màu tím
Theo tiếng gọi của hoàng hôn từ từ khuất lịm
Trượt ngã vào đám cỏ may và bừng thức
Chẳng còn tung tích gì từ bàn chân của một thời thơ dại
Chỉ vết cỏ xước dấu thời gian
Biết nói gì cùng mùa đông ?
Khi đám lúa chét gục chết trên lưng cánh đồng
Mặc lũ chim trời ăn vạ
Giọt mồ hôi lã chã
Vẫn khát thèm một mùa xanh sinh sôi...
Biết nói gì cùng gió đông?
Cọng hoa lau không còn trẻ nữa
Mùa nhuộm sương tóc mẹ
Tiếng chim về đậu trên ngói cũ
Thả từng hồi rêu phong...
Chân Kinh
Mây bay về phía đỉnh trời
Chơ vơ dáng núi khàn lời thiên thu
Đường hoa lối mộng mịt mù
Ngoảnh nhìn sen mặc áo tu thuở nào
Ru sen nhẹ giấc thanh tao
Vài ba cánh gió thì thào chân kinh
Khép hờ nhụy búp nguyên trinh
Tịnh tâm đợi tiếng chày kình mãn khai
Tinh anh kí thác liên thai
Mảnh hồn vụng luyến trần ai chút này
Hoa sen ngàn cánh liêu trai
Từ trong lửa lớn tuyết dày tỏa hương
Một phen dãi gió dầm sương
Thệ cùng thiên địa tầm đường thanh cao
Sen tàn sen nở ngoài ao
Chợt nghe sen thuyết làu làu chân kinh...
Phận Kiến
Những niềm vui phù phiếm
Chẳng làm ta vui hơn
Những ngày buồn ảm đạm
Có ra chi trách hờn
Nắng không ngừng thiêu đốt
Mưa không ngừng than van
Những màu chiều ám ảnh
Hay bình minh bẽ bàng
Bụi làm cay mắt lá
Ngầu đục những con đường
Những phận đời chìm nổi
Đâu là chân quê hương ?
Mênh mông chi vũ trụ
Mở toang bầu hư vô
Phận ta đời kiến nhỏ
Mãi neo mình cành khô...