TRẦN DZẠ LỮ

 
Dắt
 
Khó khăn chi ,anh cũng dắt em về
Nơi quê “mạ” quê cha là Huế đó
Có tháng giêng thơm,rồi em sẽ “ chộ”
Cơn mưa phùn ren rét bóng người đi…
 
Tết ở quê không vội-vã-xuân-thì
Nhưng ngòn ngọt,nồng nàn đêm cố xứ
Ly rượu mừng anh nâng em uống
Thương Huế còn phảng phất dấu hòang phi…
 
Thương những ngả đường mơ mộng vẫn còn ghi
Khi đưa em qua thăm ngôi trường cũ
Là dấu ái một thời để nhớ
Những mùa xuân nôn nao kỷ niệm học trò…
 
Vô Đại Nội một bước cũng thành thơ
Em dịu dàng ,tay che nghiêng vành nón
Để lòng anh như mặt hồ gợn sóng
Tình trao rồi, em biết hay chưa?
 
Tết quê hương đằm thắm đến không ngờ
Cũng đủ thắm duyên nhau đó “ nợ”
Đêm giao thừa, dù không nghe tiếng pháo
Nhưng chuông hồn đánh thức cả giấc mơ!
 
Khó khăn chi, vẫn cứ đợi chờ
Ngày anh dắt tay em về Huế
Nơi con sông, cây cầu…yêu đến thế!
Mình găm đời son sắt với quê xưa

Thời Gian Cho Em
 
Tháng Giêng: Con đường đi đến tim em
Bão giông đến mấy anh tìm cũng ra.
 
Tháng Hai: Tháng hai anh thảy đam mê
Vào đêm nguyệt bạch đâu nề hà…em!
 
Tháng Ba : Bên hiên em hái bình minh
Trong bình minh có nụ tình anh gieo…
 
Tháng Tư : Khuất chìm em, dấu thơ trinh
Đi qua anh, vẫn cứ minh mẫn đời.
 
Tháng Năm : Tháng năm chưa nằm đã mơ
Tay em mười ngón vuốt thơ điệu đàng
 
Tháng Sáu : Trời còn mưa dọc mưa ngang
Anh nung nấu mộng để hàn gắn em…
 
Tháng Bảy : Em về lần hạt từ bi
Nghe trong mầm mống nhu mì nẩy sinh…
 
Tháng Tám : Có em hủ hỉ sinh thành
Là anh gác kiếm , thôi manh động người…
 
Tháng Chín : Em là chúa của anh rồi
Đi mô cũng cứ về nơi phụng tình…
 
Tháng Mười : Anh đi nhặt nắng trên đồi
Tặng em muôn thuở, thương ngời ngợi thương
 
Tháng Mười Một: Chim bay về núi hôm rồi
Còn tha sợi tóc lên trời đa đoan…
 
Tháng Mười Hai : Có ngày sinh nhật hồng nhan
Bửa đôi tim nhớ, cho nàng soi gương.

  Trở lại chuyên mục của : Trần Dzạ Lữ