TRẦN DZẠ LỮ



Ngoài Huế
 

Không phải Huế đó mới là chuyện lạ
Bởi dạ, thưa răng quá đổi ngọt ngào
Nghe một lần là mãi mãi về sau
Anh cứ nhớ giọng em như giọng mạ!

 

Ui chao ơi! Em cũng gầy na ná
Tôn Nữ xưa qua mấy cửa Hoàng Thành
Anh kiêu bạc cũng nghe chừng rất nhớ
Dấu ai về ,bay màu áo thiên thanh…

 

Con-đường-vương-phi cũng hóa ra hiền
Khi gió thổi qua lòng anh bối rối
Không phải Huế mà răng em lại nối
Câu Nam Bình khin khít điệu nam Ai?

 

Không phải Huế răng em lại trang đài
Qua Gia Hội để chiều anh tở mở?
Giòng sông Hương lặng lờ mà cắc cớ
Soi rất xanh dấu ái thuở em về!

 

Không phải Huế mà em gọi bên tê
Là Vỹ Dạ mùa trăng lênh láng nhớ
Dây trầu cũ cuộn vào thân cau đó
Xuân nay hồng, môi đỏ nụ tình quê …

 

Không phải Huế mà em rất Huế
Ngọt bên ni bên nớ đến nao lòng
Tháng giêng ngon, đậu vào tim tử tế
Thương nhau rồi em hẹn với anh không?

Uống Rượu Dưới Trăng

 

Dưới trăng uống rượu riêng mình
Không em, tháng chạp buồn rình rập tôi…
Vì đâu chiếc lá mồ côi
Vẫn còn sót lại giữa đời du miên?

 

Ngươi xưa thương nhớ sao em
Có như tôi, gửi lòng lên phím sầu?
Bàn tay níu được gì đâu
Năm năm nước chảy qua cầu rồi sao?

 

Dưới trăng uống nốt ba đào
Không em, thì cứ ngậm màu phai phôi…
Thèm về bên Mẹ.Trời ơi!
Mắc chi tôi phải lụy người thế gian?

Nỗi Nhớ Này Anh Gửi Riêng Em

 

Rồi anh thảy trái tim anh vào nhớ
Để âm thầm ngong ngóng chỉ riêng em
Dù mai kia mốt nọ nắng bên thềm
Sẽ tàn úa và anh sầu thiêm thiếp…

 

Và dĩ nhiên,xuống đời,anh cũng biết
Người ta đua nhau đãi-cát-tìm-vàng
Chỉ mình anh-đi tìm con mắt biếc
Để kẻ thêm sắc sảo dấu chân mày!

 

Ngỡ cả rừng chỉ có một thân cây
Là trầm quế thơm lừng không chịu nổi
Anh thảy hết cơn mơ vào bối rối
Nung nấu tình, để châu ngọc cho em!

 

Anh xâm vào mình chỉ một tuổi tên
Để mặc định một tình yêu vĩnh cữu
Em có hay chỉ một lần cứu rỗi
Là hồn anh bay đến tận thiên đường.

 

Anh thảy rồi, đâu so tính thiệt hơn
Với “Kiều thơm” là không cần hối lỗi
Dẫu kiếp sau có tình cờ gặp lại
Vẫn yêu người như thuở mới soi gương…


 


  Trở lại chuyên mục của : Trần Dzạ Lữ