TRẦN DZẠ LỮ

 
Qua Đèo Nhớ Em
 
Hai mươi cây số đường đèo ngoạn mục
Bạch Mã anh qua vời vợi độc hành
Bên núi bên rừng-trời cao đất thấp
Chợt đói lòng…rưng nỗi nhớ về em!
 
SàiGòn làm gì có thác Mơ reo
Tre bạt ngàn ghim vào miền ký ức
Thuở khai hoang của những người đi trước
Để bây giờ lên thị trấn Khe Tre…
 
Khe Tre Khe Tre” Đi dễ khó về”
Câu hát ấy giục lòng anh chộn rộn
Sương ở trên đầu, sương giăng lãng mạn
Em trong tim nên nghe giọng thầm thì…
 
Bạch mã hành, anh lạc cõi mê mê
Chiều Suối Mơ của Văn Cao thi sĩ
Đứng bên đèo…tìm con Nai thất thế
Mà gọi người mùa gió lộng sơn khê!
 
Ừ phải chi anh biết dắt em về
Để đôi đầu chụm vào nhật nguyệt
Không cần nói, chỉ mắt nhìn thao thiết
Cũng nghe tình ngòn ngọt dấu phu thê …
 
Có Thể
 
Có thể em là tần phi xưa
Để anh đứng đợi đã bao mùa
Ai vô trong Nội ôm niềm nhớ
Ai ở ngoài thành hứng gió mưa?
 
Có thể đêm trăng cũng bằng thừa
Khi tình đứt đoạn,xót xa đưa…
Anh ở bên ni sầu bấn loạn
Cấm Thành dấu ngọc đã buồn chưa?
 
Có thể anh là vua-ngu-ngơ
Qua thành hát dạo mấy câu thơ
Người đời đâu mấy ai tri kỷ
Chiều hỡi! Ai về nơi dấu xưa?
 
Có thể là em biết đợi chờ
Ngọc ngà trong tiếng nói như mơ
Đường bay số phận:Thiên tình lụy!
Nên vẫn đăm chiêu mãi đến chừ…
 
Có thể anh buồn như củi khô
Bên thành tắt nắng một thu xưa
Ai cùng chúa Thượng say men rượu
Để mộng anh phơi áo hải hồ?
 
Tần phi ! Tần phi còn bơ vơ
Một ngôi sao lẻ đến không ngờ
Đêm nay ta vẫn chôn chân nhớ
Em cấm cung rồi em biết chưa?
 
Đừng Tắt Nụ Cười Em Nhé
 
Một ngày em không cười
Phơi đầm đìa nước mắt
Đấy chính là địa ngục
Trong lòng anh, em ơi!
 
Vì răng em không cười
Chỉ có mình anh biết
Vì răng quên… tha thiết
Chỉ một mình anh hay…
 
Định mệnh luôn an bày
Những trớ trêu trước mặt
Giá phải trả: Cuộc sống
Rất vành vạnh chua cay…
 
Nhưng anh tin điều này:
Trái tim mình nhân hậu
Trời cao cũng sẽ thấu
Đất dày có mắt trông…
 
Hãy cứ yêu thật lòng
Những gì mình có thể
Đừng tắt nụ cười nhé
Người dưng của anh ơi!
 
Nụ cười ấy một trời
Kiêu sa và hạnh phúc
Chớp mi là chim chóc
Ganh tị cùng anh thôi!

 

  Trở lại chuyên mục của : Trần Dzạ Lữ