TRẦN MAI NGÂN
Không Bày Tỏ
Tôi đến đây tìm trên ô cửa cũ
Dấu vân tay mình đã bấu thật sâu
Phút phù hoa thần thánh như tình đầu
Chân khuỵu giữa mênh mông trời vô vọng
Tôi trở về lạ xa từ giấc mộng
Cây Sầu Đông cũng lặng lẽ buồn theo
Tuổi úa vàng dấu heo may trên mắt
Có dõi theo cũng mù loá phương trời
Bốn mùa đi rồi đến vẫn im hơi
Cuồng quay bởi những lời không bày tỏ!
HÀ TIÊN
Về Hà Tiên
Đêm nằm nghe con sóng vỗ
Biển mặn tràn bờ lao xao
Xoá đi dấu tích ngọt ngào
Đêm hôm ấy trăng sao đi ngủ sớm…
Đêm Hà Tiên
Hẹn dẫn nhau ta đi trốn
Tìm bình yên trên những vòng xe
Đèn phố vàng hắt xuống vỉa hè
Ôm thật chặt sợ xa nhau mãi mãi…
Đêm Hà Tiên
Anh lạc em - lạc đời - lạc lõng
Lạc đôi môi - hương ấm vòng tay
Em có cầu trời đừng để nhạt phai
Hà Tiên đó, dấu chấm nhỏ trên bản đồ - anh và em đã đến!
Tháng Sáu
Khươi tàn tro cũ tìm nhau
Nhiệm mầu tháng Sáu trước sau vẫn đầy
Hôm xưa mưa trắng cổng trời
Trên thuyền hoa nở nụ cười khai nguyên
Tháng Sáu ve gọi hàn huyên
Đong đưa hoa lá phận duyên vội vàng
Mây bay phụ bạc ngỡ ngàng
Mặt trời che khuất bẽ bàng bóng trưa
Tháng Sáu về lại bến xưa
Một con thuyền cũ như vừa đâu đây
Tháng Sáu tình vẫn khẳm đầy
Trong tôi sao đã qua ngày sang đêm
In nhoà tường trắng bên thềm
Dáng hoa hoá đá lệ mềm chân như!