Hương Xưa
Em thả vỏ chanh vỏ bưởi ngải cứu lá sả hương nhu vào trong nồi nước
như thả cả mảnh vườn quê nhà xuống một dòng sông
nước sôi lên hương thơm tỏa khắp gian phòng
em cúi xuống hít hà quê nhà vào lồng ngực
cả dĩ vãng ngày nao bay về trong kí ức
như ngàn con bướm đập cánh lao xao
hoa bưởi hoa chanh con chuồn chuồn con chim sâu ngày trước
tất cả rủ nhau cùng em vào trong chăn phủ hương thơm
nồi nước xông mở ra như cánh cửa vườn
em theo chuồn chuồn theo chim sâu về vườn cũ
từng nhánh lá sả như đan vào trong tóc
hương bưởi hương chanh ướp tận trái tim
tiếng chim sâu như hát trong buồng phổi
trên vai hình như có con chuồn chuồn kim
mở từng chút cánh cửa vườn dĩ vãng
những ảnh hình bay dần theo hơi nóng bốc đi
trong đáy nồi kỷ niệm như viên ngọc vỡ
em cúi tìm hoài không nhặt được mảnh tình xưa
nước xông nguội đi kỷ niệm dần thưa
em không khóc mà giọt nước đọng trên môi nghe như lệ mặn.
Hai Con Vịt Mang Mùa Xuân Đến
Hai con vịt bay vào vườn sáng sớm nay
bốn bàn chân mang mùa xuân về trên cỏ
cỏ còn non mới nhú màu xanh
đất chớm thơm như thịt da thiếu nữ
hai con vịt đủng đỉnh đi bên nhau kéo bầu trời xuống thấp
con trống quàng khăn xanh hai vạt áo pha vừa nâu vừa hồng
nó còn làm dáng đội mũ có vệt màu đỏ lên đầu
con mái rất khiêm tốn mặc chiếc áo nâu
không thoa son đánh phấn chỉ tròn xoe đôi mắt biếc
lạ lắm, con trai làm dáng hơn con gái
nhưng cả hai mang mùa xuân tới
cây hoa trà trong vườn ra đón ơi ới gọi chúng vào
Trời cong mình kéo mây cùng sà xuống chơi
tíu tít tiếng chim ca mùa xuân mùa xuân rồi
em không còn tuổi xuân cũng thấy hồn chín đỏ
áo không xanh thì em mặc áo nâu vàng
khăn không hồng em chọn màu lam
hài không tía thì em đi giầy vải
mùa xuân đến bình yên trên từng viên sỏi
em cầm những câu thơ
rắc xuống khu vườn thơm ngát
em cầm nắm tuổi mình
thả theo cánh gió bạt ngàn
nắng nhẩy múa trên tóc em ánh bạc
Anh ở xa có nghe mùa xuân đang hát.