TRẦN PHƯỢNG HOÀNG


Đêm Tình Mông Muội

I.
Rừng trăng đã thức ngóng trời
Rừng sương tóc ngủ ru lười thánh đêm
Nụ hôn máu ứa môi mềm 
Bàn tay thần thoại hằn lên dấu buồn
 
II.
Xa nhau đá cũng bồn chồn 
Mây xa nhớ tóc trăng nguồn nhớ khơi 
 
III.
Thủy tinh vỡ nát nụ cười
Nghìn trùng sương khói phương trời nhớ nhung 
Biệt ly phím rối tơ chùng 
Đêm tình mông muội đẫm vùng tuổi thơ
 
                                               IX.1971


Cảm "Thâm Cung"
( Tranh của Nguyên Khai)

 
Sững hồn đá tượng âm u
Thiên đường  mây tím ngục tù tuổi xanh 
THÂM CUNG sóng vỗ quanh thành
U trầm mộ khúc vút nhanh qua trời 
Gió hôn tóc rối trùng khơi 
Em về xao động vùng trời đam mê
 
Đêm lên mây kín ngõ về 
Đồng trăng du tử vân vê cỏ buồn 
 
THÂM CUNG mờ mịt khói sương 
                                       
                                        1972

Độc Thoại Tôi - Độc Thoại Em - Độc Thoại Tình

I.
Tôi đã rời mái nhá Cha 
Tôi đã khóc trên linh hồn Mẹ 
Tôi đã ném từng nhánh cỏ dại trên mồ xuống dòng sông đêm 
Lắng nghe tiếng hát não nùng của hồn khi đêm xuống 
Những vết hằn tủi nhục phũ phàng quất vào thân-thể-mười-hai 
Tôi ước mơ làm loài chim đêm nào bay cô đơn trong sương đục
Loài vạc xa bầy nào động trời kêu sương 
Loài hoa đêm cô độc nào rơm rớm nở trong hồn 
Lớn lên bằng những hạt sương nước mắt 
 
II. 
Tôi đã rời mái nhà Cha 
Dọ dẫm bơ vơ trong những hẽm đời lầy lội 
Nhặt từng cánh hoa đêm về trưng bày trong phòng khách linh hồn 
Nhặt từng cánh chim đêm về băng bó vết thương 
Ngồi trắng đêm trước những sắc màu ảo giác 
 
III.
Độc thoại tôi - ảo thị 
Độc thoại em - ảo tình 
Độc thoại tình - ảo ngôn 
                         
                          1964.

  Trở lại chuyên mục của : Trần Phượng Hoàng