TRẦN VẠN GIÃ

 

 

Bài Thơ Con Số 13
 
Chẳn và lẻ cuộc đời này
Có nghĩa gì đâu
Ví dụ mũi tên tình yêu bắn lầm
Con nai tơ trong vườn Tình Ái
Thì lá vàng kia biết rơi xuống nơi nào
 
Thứ 6 ngày 13
Chúa bị đóng đinh trên cây Thánh Giá
Ngày mùng 5,14,23
Người phương Đông nói đây là ngày thổ tả
Nhưng em nói ngày nào vẫn là ngày
Chỉ có ngày mình xa nhau là ngày đau thương nhất
Khi con người đội lớp sự thật
Khi anh không còn tha thứ để yêu thương
Ngày nào vẫn là ngày
Nhưng việc ngày mai là của ngày mai **
Khó mà định hình tốt,xấu
“Hòn đất mà biết nói năng
Thì thầy phong thuỷ hàm răng không còn”***
Câu nói trong dân gian còn đang tích tụ
 
Mùa đi qua vẫn còn mùa thu
Hoa cau vẫn rơi trên con đường vào ngõ
Là nhớ thời mình còn tuổi 13
Em cô bé láng giềng bay trong hương trinh nữ
Để đến bây giờ
Con số 13 và con chữ học trò
Đưa nhau qua đò đi học
Cứ quanh quẩn suốt đời
Anh không thể nào quên.
 
** dựa lời Kinh Thánh

*** câu lưu truyền trong dân gian

Đêm Đã Rơi
Màu Trăng Huyền Thoại

 

Đã lâu từ giả bóng trăng
Và tôi đã xé vết hằn biệt ly
Quay lưng còn lại những gì
Màu trăng cuộn dấu chân đi năm nào
 
Lấy chồng đừng hỏi tại sao
Áo em đã ươt mưa rào bên sông
Gặp em tay dắt tay bồng
Vẫn thơm hương lúa đồng đồng tháng ba
 
Anh về thương lắm hoa cà

Nở trong tiềm thức chưa già đâu em…

Cứ Thế Ta Đi

 

Ta đi và ta va chạm vào sự thật
Sự thật ấy
Đã trả lại ly rượu buồn
Buồn đọng trong đáy cốc
Có tiếng hát về đá Vọng Phu
Đá cũng chờ chồng tại sao em không chờ ta
Có lẻ ta chưa là đá
Khi trái tim còn nhịp đập
Đập thử một lần để biết tình yêu
 
Ồ tình yêu có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Như một nhà thơ đã viết
Và có nghĩa gì khi hạt muối không chia hai
Nên không mặn lòng
Đường ai nấy đi
Đá Vọng Phu thức trong bóng thời gian bố thí
Bạc mây bay
Qua đèo Cả
Và lời Ngôn Sứ tung hô kéo ta tìm về sự thật
Của tình yêu vẫn đời đời
Đan xen thuỷ chung và phản bội
Nên cứ thế ta đi
Đi tìm lại chính mình.
 

  Trở lại chuyên mục của : Trần Vạn Giã